Chương 403
Lão Cương là một người đàn ông đã ngoài ba mươi tuổi, bộ dạng thô kệch, là kiểu người xảo quyệt và dung tục. Hắn ta là rất thích trêu đùa các cô gái trẻ bằng những trò chơi quái đản, giày vò hành hạ họ chính là thú vui biến thái của hắn ta. Lão Cương ưỡn cái bụng bia đứng dậy, vuốt cằm cười đê tiện tiến về phía Kiều Phương Ly.
Lão Cương sung sướng nói: “Cứ để người đẹp này cho tôi”
Vũ Thế Phong nhếch miệng cười, ung dung uống bia, thư thả ngồi chờ xem trò vui. Kiều Nhã Linh nhíu mày nhìn Lão Cương, cô không biết hắn ta định làm gì. Kiều Phương Ly không giấu nổi nỗi sợ hãi, bàn tay cô †a run bần bật, cô ta cố gắng nói: “Anh Vũ, tôi…”
Kiều Phương Ly còn chưa nói xong, Lão Cương đã lại gần bóp mạnh miệng cô ta. Gương mặt Kiều Phương Ly trở nên méo mó đầy đau đớn, Lão Cương nheo đôi mắt xếch của mình, cười lạnh: “Ngoan ngoãn cho tao!”
Vẻ mặt của Lão Cương vô cùng đáng sợ, từng khối thịt mỡ trên người hắn ta giống như một đống bầy nhầy nhão nhoét.
Ánh mắt dâm dê của Lão Cương găm chặt lên cơ thể gần như trần truồng của Kiều Phương Ly, bàn tay thô lỗ vuốt ve cơ thể cô ta. Kiều Phương Ly mím chặt môi, người không ngừng run rẩy, tứ chi căng cứng không dám nhúc nhích.
Lão Cương cười một tiếng hài lòng, để lộ hàm răng vàng nham nhở: “Cũng ra gì đấy” – Lão Cương cúi người lấy một ly rượu trên bàn, sau đó đặt nó lên bikini của Kiều Phương Ly, ra lệnh – “Kẹp chặt nó đi”
Kiều Phương Ly mở to mắt nhìn Lão Cương, lắp bắp: “Kẹp… kẹp kiểu gì ạ?”
Lão Cương không trả lời mà thô bạo nhét ly rượu xuống giữa phần ngực tròn trịa của Kiều Phương Ly, tiện tay nắn bóp một bên ngực của cô ta.
“Con ng*, kẹp như thế này, mày mà làm rơi thì đừng trách tao”
Đám người xung quanh không hề thấy tội nghiệp cho Kiều Phương Ly, thay vào đó hú hét hưởng ứng trò chơi của Lão Cương. Bọn họ vô cùng hứng thú chờ xem Kiều Phương Ly sẽ xoay sở như thế nào. Lão.
Cương nhét ly rượu vào bikini của Kiều Phương Ly, khiến cô ta trở nên hèn hạ và nhục nhã trước bao nhiêu người. Hắn ta còn bắt Kiều Phương Ly làm các kiểu dáng xấu hổ mà không được để rơi ly rượu kia. Kiều Phương Ly sợ đến phát khóc, nhưng không dám phản kháng mà chỉ biết khổ sở làm theo.
Kiều Phương Ly chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã ê chề như bây giờ.
Cô ta từ nhỏ đến lớn là công chúa trong nhà, ra đường thì kênh kiệu, nhìn người khác bằng ánh mắt của kẻ bề trên. Thế mà bây giờ cô ta trở thành gái phục vụ ở quán bar, bị đem ra làm trò chơi cho đám đàn ông.
Lão Cương ngồi trên ghế lớn tiếng chỉ huy: “Mở chân ra xem nào, đúng rồi. Rướn người về phía trước cho tao!”
Không khí xung quanh ồn ào náo nhiệt, ánh mắt của lũ đàn ông phát sáng, dán lên thân thể lõa lô của Kiều Phương Ly.
Kiều Nhã Linh không hòa vào cuộc vui của bọn họ, chỉ ngồi yên một chỗ cau mày nhìn Kiều Phương Ly đang khốn đốn với ly rượu trên ngực. Vũ Thế Phong thờ ơ nhìn Lão Cương hành hạ Kiều Phương Ly, thi thoảng thấp giọng cười một tiếng giêu cợt.
Sau khi chơi đùa chán chê, Lão Cương ngoắc tay, đanh giọng nói: “Ra đây!”
Gương mặt Kiều Phương Ly tái mét, ánh mắt sợ hãi hoảng loạn. Cô †a siết chặt tay, chậm rãi bước đến bên Lão Cương. Kiều Phương Ly muốn ngồi xuống nhưng sợ làm đổ ly rượu, đành cứng ngắc đứng trước mặt Lão Cương. Hắn ta cầm một ly rượu đầy rồi đứng dậy, hạ giọng ra lệnh: “Mở miệng ral”
Dù khoảng cách giữa hai người khá xa, nhưng Kiều Nhã Linh vẫn nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi đến tột độ của Kiều Phương Ly. Cô ta giờ đây giống như một con mồi đang bị vờn bắt chơi đùa, đáng thương và hèn hạ. Thấy Kiều Phương Ly vẫn đứng im không nhúc nhích, Lão Cương tức giận quát: “Mày điếc à?”
Kiều Phương Ly giật nảy người, cô ta ngẩng đầu lên, run run há miệng ra. Lão Cương mạnh mẽ bóp miệng cô ta, đổ rượu xuống.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!