Chương 277
Chuyện này quá sức hoang đường, sao một người vốn lương thiện ấm áp lại biến thành một kẻ máu lạnh tàn nhẫn thế này. Kiều Nhã Linh phẫn nộ nói: “Tại sao anh lại trở nên bỉ ổi như thế này? Tôi thật hối hận khi quen biết anh, anh đúng là tên rác rưởi!
Anh thay đổi đến mức khiến tôi không nhận ra nữa rồi, anh nói anh cần tiền nên làm vậy sao? Mẹ nó, anh làm tôi buồn nôn! Thứ tình cảm chết tiệt trước đó của anh cũng chỉ là giả dối, anh nói anh thích tôi mà bây giờ lại làm ra những chuyện này, khốn khiếp!”
Anh ta nhìn chằm chằm người phụ nữ anh ta đã từng mê đắm, thế nhưng cô đã từ chối anh ta vì một tên đàn ông khác. Anh ta không cam lòng, thứ mà anh ta không thể có được, anh ta sẽ tự tay hủy hoại nó.
Hơn nữa, Kiều Nhã Linh bây giờ thực sự vô cùng đáng giá, anh ta không thể bỏ qua cơ hội kiếm tiền. Tư Hiên mỉm cười, dịu dàng nói: “Đúng là tôi đã từng rất thích em, nhưng đối với tôi bây giờ, tiền quan trọng hơn tất cả. Tôi đang rất thiếu tiền, mà em và thằng nhóc này có thể giúp tôi kiếm một khoản không nhỏ” – Tư Hiên rũ mắt sờ lên cánh môi Kiều Nhã Linh, thầm thì –
“Nếu như trước đó em đồng ý ở bên tôi, có lẽ người giờ này đang ở đây chỉ có thăng nhóc này mà thôi. Kết cục hiện tại cũng là do em tự chuốc lấy, đừng trách tôi”
Người Kiều Nhã Linh run rẩy không ngừng, cô thật sự đã tin nhầm người Tư Hiên ngụy trang hoàn hảo đến mức khiến cô nhầm tưởng răng anh là một người đàn ông dịu dàng ân cần nhất mà cô từng biết.
Thế nhưng hiện thực đã đập tan những ảo tưởng đó, Tư Hiên chính là một tên khốn đích thực. Anh ta bị đồng tiền che mờ lý trí, làm ra những chuyện tán tận lương tâm.
Tiểu Kiệt thấy Kiều Nhã Linh bị bắt nạt, cậu nhóc lao đến đánh tới tấp vào người Tư Hiên: “Thả chị ra, chú là người xấu!”
Tư Hiên cau mày, xô Tiểu Kiệt xuống đất. Thằng bé ngã dúi dụi, kêu lên đầy đau đớn, Kiều Nhã Linh hét to: “Tiểu Kiệt!”
Kiều Nhã Linh giấy dụa muốn thoát khỏi Tư Hiên, thế nhưng anh ta túm chặt lấy người cô, ép cô phải nhìn mình. Kiều Nhã Linh căm hận nhìn Tư Hiên, đến một đứa trẻ mà anh ta cũng ra tay, anh ta còn không băng lũ súc sinh. Mắt Kiều Nhã Linh đỏ ngầu, tóc tai cô toán loạn, cô nghiến răng nói: “Tôi và Tiểu Kiệt chẳng có gì để mấy người bắt cóc tống tiền cả.
Anh cũng biết cuộc sống hiện tại của tôi rồi đấy, tôi thật sự không có gì cả. Anh làm ơn hãy thả tôi và Tiểu Kiệt ra đi”
Tư Hiên đột nhiên cười lớn, anh ta nói: “Không có gì ư? Có vẻ như em không biết mình đáng giá bao nhiêu tiền nhỉ? Kiều Nhã Linh, anh biết em có dính dáng đến Hoàng Tuấn Khải, hơn nữa thằng nhóc kia chính là con của anh ta. Em thử nói xem, Hoàng Tuấn Khải sẽ trả bao nhiêu để chuộc lại cậu con trai yêu quý và người tình ngọt ngào của mình đây?”
Từ buổi gặp gỡ Hoàng Tuấn Khải ở nhà hàng hôm trước, anh ta đã tìm hiểu thông tin về người đàn ông đó. Hoàng Tuấn Khải là chủ tịch của tập đoàn Hoàng Thịnh điều bất ngờ hơn là anh còn tự nhận là chồng của Kiều Nhã Linh nữa. Tư Hiên lúc ấy đang vô cùng thiếu thốn quấn bách, tiền bạc của anh ta đã bị nướng hết sạch trong sòng bạc, anh ta đang có một khoản nợ ngập đầu. Thế là anh ta đã nảy ra một ý định, bắt cóc Kiều Nhã Linh và Tiểu Kiệt rồi giao cho bọn chuyên tống tiền lũ nhà giàu.
Kiều Nhã Linh kinh ngạc nhìn Tiểu Kiệt, thằng bé là con trai của Hoàng Tuấn Khải ư? Không thể nào! Chắc hẳn mấy người đó đã hiểu nhầm rồi, Tiểu Kiệt chỉ là con trai một người bạn của Hoàng Tuấn Khải, thằng bé không hề có quan hệ gì với anh cả. Kiều Nhã Linh vội vã giải thích: “Tiểu Kiệt không phải là con trai Hoàng Tuấn Khải đâu, con trai thực.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!