Chương 241
Hoàng Tuấn Khải siết chặt tay, anh cười lạnh: “Em có ý gì?”
Kiều Nhã Linh nói: “Tôi có ý gì, không phải anh là người hiểu rõ nhất sao?”
Hoàng Tuấn Khải đột nhiên trở nên giận dữ, anh tiền từng bước về phía cô, Kiều Nhã Linh hoảng hốt lùi xuống, cho đến khi lưng cô chạm vào bức tường cứng rắn. Kiều Nhã Linh ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt anh đen kịt như trời đêm, ẩn nhẫn sự tức giận găm chặt vào cô.
Hoàng Tuấn Khải đột nhiên nở nụ cười, anh nói: “Muốn rũ bỏ mọi thứ sao? Kiều Nhã Linh, em không thể làm được đâu”
Kiều Nhã Linh mím chặt môi, phẫn nộ nhìn anh. Hoàng Tuấn Khải nhấc cằm Kiều Nhã Linh lên, anh xoáy sâu vào trong đôi mắt cô: “Kiều Nhã Linh, thừa nhận đi, em đang sợ hãi” – Hoàng Tuấn Khải cúi đầu, thầm thì vào tai cô – “Sợ răng, sẽ một lần nữa chìm đắm vì anh”
Người Kiều Nhã Linh run lên kịch liệt, cô hoảng hốt xô anh ra.
Nhưng Hoàng Tuấn Khải túm chặt eo cô, ép cô phải đối diện với mình.
Anh lạnh lùng nói: “Kiều Nhã Linh, em không quên được anh đâu, không bao giờ”
Bàn tay nóng bỏng của Hoàng Tuấn Khải xộc vào trong áo cô, mạnh bạo vuốt ve. Ánh mắt anh đen thẫm, nhìn cô như muốn nuốt cô vào trong bụng. Hoàng Tuấn Khải bá đạo bắt cô nhìn vào mắt mình, hàng lông mi cô run run, đôi mắt như phủ một màn nước mỏng đang hoảng loạn nhìn anh.
Hoàng Tuấn Khải chạm nhẹ từ mũi đến cánh môi cô, sau đó miết mạnh. Gương mặt anh lãnh khốc, giọng nói trầm thấp: “Tất cả những thứ của em đều thuộc về anh, và em cũng là một phần của ngôi nhà này. Dẫu em có chối bỏ như thế nào, thì nó cũng ăn sâu vào trong máu thịt em rồi”
Kiều Nhã Linh bịt chặt tai lại, hét lên: “Anh im miệng đi, tôi không muốn nghe, không muốn!”
Lời nói của anh như thanh âm từ địa ngục vang vọng, cô không muốn nhớ lại những kỉ niệm đẹp đế lại đau lòng ấy nữa, chúng chỉ khiến cô thêm suy sụp hơn.
Ở đây thêm một giây phút nào cô sẽ bị tra tấn bởi những dòng hồi ức, tất cả những thứ hiện diện tại nơi này đều xô ngã cô xuống vực sâu của sự đau khổ. Kiều Nhã Linh dùng hết sức lực thoát khỏi anh, lao xuống dưới. Cô phải rời khỏi đây, rời khỏi nơi đã đày đọa tâm hồn cô.