Chương 189
Hoàng Tuấn Khải muốn từ chối nhưng lại không nhấn tay xuống trả lời được, anh không đành lòng. Kiều Nhã Linh chắc hẳn sẽ rất thất vọng, mà Tiểu Kiệt thì cả ngày ủ dột như bây giờ.
Hoàng Tuấn Khải không nén được tiếng thở dài, chưa bao giờ anh cảm thấy đau đầu như lúc này. Lý trí nhắc nhở không thể làm thế, nhưng trái tim lại nói hãy đồng ý để họ gặp nhau.
Hoàng Tuấn Khải nhìn chằm chằm trần nhà một lúc lâu, cuối cùng anh nhắn lại cho Kiều Nhã Linh.
Kiều Nhã Linh đang nằm vật trên giường, chán nản nhìn điện thoại.
Ba của Tiểu Kiệt không trả lời, cô cũng đã đoán kết quả sẽ như vậy. Có lẽ ba Tiểu Kiệt thật sự là một người đàn ông máu lạnh như Tiểu Kiệt nói, đúng lúc này thì Hoàng Tuấn Khải nhắn tin đến.
[Được] Kiều Nhã Linh không tin vào mắt mình, cô dụi mắt, nhìn vào điện thoại một lần nữa. Khóe miệng cô kéo cao lên, vỡ òa trong cảm xúc bất ngờ.
Chỉ một từ duy nhất, nhưng cũng đủ khiến Kiều Nhã Linh vui đến mức nhảy cẵng lên. Cuối cùng cũng có thể gặp lại Tiểu Kiệt, cô cười không khép được miệng, cả gương mặt sáng bừng.
Việc thuyết phục được ba Tiểu Kiệt là một thành công rất lớn, Kiều Nhã Linh hạnh phúc nhắn lại: [Cám ơn anh rất nhiều, không biết nhà anh ở đâu?]
Hoàng Tuấn Khải nhìn tin nhắn, sắc mặt hơi tối. Anh không thể nói địa chỉ nhà mình được, như vậy Kiều Nhã Linh sẽ biết mọi chuyện mất.
Hoàng Tuấn Khải suy nghĩ một hồi, cuối cùng nhắn.
[Sáng mai gặp nhau ở khu vui chơi Times City.] Kiều Nhã Linh không suy nghĩ gì nhiều, nhanh chóng trả lời lại.
[Được, vậy mai gặp.] Tuy đã đồng ý với Kiều Nhã Linh, nhưng anh không muốn Tiểu Kiệt đi một mình. Hoàng Tuấn Khải cũng muốn gặp cô, nhưng không phải với cương vị là một người ba, nếu cứ thế mà đến cùng Tiểu kiệt sẽ khiến mọi chuyện vỡ lở mất.
Hoàng Tuấn Khải rơi vào trầm tư, sau đó ánh mắt anh đột nhiên lóe sáng, miệng thấp thoáng nụ cười.
Kiều Nhã Linh vẫn còn đang tận hưởng trong niềm vui sướng đến quên trời quên đất. Trong lúc cô tưởng mọi việc đã được quyết định xong xuôi thì Hoàng Tuấn Khải lại gửi một tin nhắn nữa.
[Ngày mai tôi sẽ nhờ bạn đưa Tiểu Kiệt đến.] Kiều Nhã Linh thắc mắc, anh ta không thể tự đưa Tiểu Kiệt đến mà phải nhờ bạn ư?
[Anh không đến được ư?] Hoàng Tuấn Khải mím môi, trả lời: [Tôi có việc bận.] Tiểu Kiệt cũng từng nói ba cậu nhóc rất bận, không có nhiều thời gian dành cho cậu bé, Kiều Nhã Linh nghe vậy cũng không ngạc nhiên.
Kiều Nhã Linh không quá để tâm, mặc dù cô cũng tò mò không biết anh ta là người thế nào, nhưng điều quan trọng hơn cả là cô được gặp Tiểu Kiệt.
Vậy nên ba thằng bé có đi hay không cũng không ảnh hưởng gì tới cô, có khi như thế sẽ khiến cô và Tiểu Kiệt có thể thoải mái hơn.
Kiều Nhã Linh nhắn lại: [Vâng, tôi biết rồi.]
Ở biệt thự nhà họ Hoàng, sau khi nói chuyện với Kiều Nhã Linh xong, Hoàng Tuấn Khải đi xuống dưới nhà. Tiểu Kiệt vẫn đang buồn bã ôm Cơm Cuộn, mắt nhìn xa xăm, sầu não đến mức khiến người khác nhìn mà không đành lòng.
Anh chưa bao giờ thấy tâm trạng thằng bé tệ như bây giờ, Tiểu Kiệt vốn là một cậu nhóc hoạt bát năng động, vậy nên việc này đã ảnh hưởng rất lớn mới khiến cậu ủ rũ như vậy. Hoàng Tuấn Khải đi về phía thằng bé, có chút bất đắc dĩ thở dài.
“Tiểu Kiệt” – Hoàng Tuấn Khải nhẹ giọng gọi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!