Chương 994
Thanh Viên cũng nói với ông rất nhiều chuyện về Úy Như, nhưng Thanh Viên cũng không biết nhiều lắm, có một nửa trong số đó là do cậu ta lén lút áp vào cạnh cửa sổ, quan sát một cách cẩn thận.
Úy Như có bác sĩ điều trị riêng chịu trách nhiệm chữa trị cho bà, bà ngẩn ngơ khờ dại, thường hay nở nụ cười ngây ngô, lẩm bẩm lầm bầm một mình. Cậu ta cũng rất muốn ở chung với mẹ mình, nhưng mà mẹ lại ghét cậu ta lắm, mỗi lần bà trông thấy cậu ta ở xa xa, sẽ cầm đá ném vào người cậu ta.
Cố Đình Sâm hiểu được tại sao Úy Như lại tức giận như vậy, đó là đứa con mà bà ng nhục sinh ra cho người khác, bà không thể vượt qua cửa ải của bản thân.
Nhưng mà có một vài chuyện ông không hiểu được, tại sao Phó Minh Nam lại đối xử tàn nhẫn với con của ông ta như vậy, giam cầm quanh năm. Hơn nữa chuyện về Thanh Viên là do Phó Minh Tước phát hiện từng chút một, nếu ông ta lợi dụng Thanh Viên sớm hơn, vậy thì không biết thế giới ngầm kia đã lớn mạnh đến mức nào rồi.
“Haiz, nếu ông là bố tôi thì tốt biết bao?” Thanh Viên bùi ngùi nói.
Câu này đâm vào trái tim của Cố Đình Sâm, khiến hốc mắt ông đỏ lên trong chớp mắt.
Có phải ông không từng nghĩ đến đâu?
Vừa đến London, anh lập tức hội hợp với Cố Thiện Linh.
Sau khi .Josh bỏ đi, trái tim yên ắng đã lâu Cố Thiện Linh lại co bóp một lần nữa. Hai anh em thương lượng với nhau, nên thuyết phục trước rồi mới dùng bạo lực sau.
Một người sẽ đến bệnh viện xem thử tình hình như thế nào, xem Phó Minh Nam có đồng ý để bọn họ gặp mẹ hay.
không, ít nhất là phải xác định được mẹ mình sống có ổn hay không. Nếu đối phương nhất quyết không chịu, thì chỉ có thể dùng biện pháp mạnh.
Nếu Phó Minh Nam cam lòng để bọn họ gặp mẹ, một người sẽ đi vào trước, một người sẽ bao vây ở bên ngoài, nếu bên trong có xảy ra chuyện khác thường gì thì lao vào nghĩ cách cứu.
Chỉ cần đối phương ra tay trước, như thế thì bọn họ sẽ có cớ để làm lớn lên.
Hai phương án này không tính là hay, nhưng bọn họ đã không còn thời gian để sắp xếp lại lần nữa. Chỉ cần có thể sống thì vẫn còn cơ hội làm lại.
Bọn họ thầm muốn nhìn mẹ mình, xác định bà vẫn sống tốt mà thôi. Lúc trước bà là một người dịu dàng đến nhường.
nào, bây giờ lại thành người bệnh tâm thần, làm sao bọn họ.
chấp nhận được? Cho dù đây là mồi nhử mà Phó Minh Namh cố ý dụ dỗ bọn họ, bọn họ cũng sẽ nhảy xuống mà không hề do dự.
Lần này, hai anh em đồng lòng thì có thể phá huy sức mạnh to lớn, sẽ không có chuyện gì mà hai anh em bọn họ bắt tay với nhau lại không giải quyết được.
Cố Thành Trung muốn thăm mẹ trước, dự định rằng anh sẽ đi vào trước.
“Nếu anh muốn đi vào thì cũng được, em cũng đi theo. Đó là mẹ anh, bây giờ cũng là mẹ em, con dâu xấu thì cũng phải gặp mẹ chồng!”
“Hứa Trúc Linh, bây giờ không phải là lúc để em bốc đồng!
Em có nói gì anh cũng không cho em đi đâu”
“Vậy thì thôi, nếu anh gặp chuyện chẳng lành, em sẽ tự sát, chết chung với anh là được rồi chứ gì? Anh không muốn sống nữa thì em sẽ chết chung với anh. Dù gì thì đời em cũng gắn liền với anh rồi”