Chương 3266
Ban đêm, cậu đi tới bệnh viện.
Cậu đứng ngoài cửa phòng bệnh, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ cách một cánh cửa, nhưng lại giống như khoảng cách giữa trời và đất.
Cuối cùng, cậu mới lấy hết dũng khí bước vào trong.
Không khí trong phòng rất yên lặng, Cố Niệm Noãn nằm ở trên giường bệnh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch, vết sẹo trên trán dài bằng nửa ngón tay giống như một con giun xấu xí.
Cậu bước từng bước nặng nề trên mặt đất, nhìn cô như vậy, cậu cảm thấy đau lòng chết đi được.
Cậu không nhịn được đưa bàn tay †o lớn của mình vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn hơi lạnh của cô.
“Xin lỗi vì đã để em chịu khổ thế này, là tại anh không chăm sóc tốt cho em.
Nhưng em yên tâm, cô ta sẽ không làm hại em được nữa, cho dù là “thân bại danh liệt”, anh cũng sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương em nữa.”
“Sau này, anh sẽ âm thâm bảo vệ em. Không thể lấy được em là chuyện tiếc nuối nhất của anh trong cuộc đời này, nhưng anh nghĩ…cuộc đời của anh cũng rất ngắn ngủi, cũng không phải tiếc nuối nhiều năm nữa.”
Cậu mím môi, cảm thấy chua xót, từng câu từng chữ giống như khoét sâu thêm nỗi đau trong lòng.
“Niệm Noãn, anh yêu em, nhưng cũng chỉ có thể yêu em như vậy thôi.”
Câu nói cuối cùng vô cùng nặng nề.
Không gian ban đêm yên lặng, chuyện tình cảm cũng không còn gì để nói.
Anh thích em, tình cảm đó từ nay về sau chỉ có thể đem chôn sâu trong lòng.
Tình yêu này không còn liên quan gì đến em, anh cũng không còn là gì của em nữa.
Thời gian trôi qua, cậu ngồi ở bên cạnh giường bệnh, đợi đến lúc mặt lười lên cậu mới rời đi.
Cậu vừa đi, Ôn Thiên Âu mới đi ra, trong lòng cũng có chút chua xót.
Nói cho cùng thì là anh ta đã cướp đi quyền lợi của Cố Hy.
Mãi đến buổi chiều Cố Niệm Noãn mới tỉnh, toàn thân vô cùng đau nhức, lúc nhìn thấy vết sẹo trên trán mình, cô trở nên trâm mặc.
Thứ quan trọng nhất đối với phụ nữ là vẻ bên ngoài, vết sẹo trên mặt mới mờ đi, không ngờ lại có thêm một vết trên trán.
Cô không muốn ở lại bệnh viện mà muốn về nhà họ Cố để dưỡng thương.