Chương 2916
Khi cánh cửa mở ra, Kỷ Nguyệt Trâm ngơ ngác nhìn anh ta, nhìn thấy vết bầm tím trên trán anh ta, trong phút chốc đau lòng.
“Thiên Minh anh buông ra, tại sao lại đánh khách?”
“Cố Thành Trung!”
Hứa Trúc Linh vội vàng chạy tới, khóe miệng anh đều là vết máu, cổ tay cũng đỏ bừng.
Hai người buông tay ra. Cố Thành Trung nuốt xuống một ngụm bọt máu, không muốn cho cô nhìn thấy vết máu, sợ cô lo lắng.
Anh nhẹ nhàng chạm vào đầu cô, an ủi: “Không đau, không có gì đâu, chỉ là chuyện nhỏ thôi.”
“Sao các anh lại đánh nhau?”
“Không có chuyện gì đâu, đi thôi.”
Anh giữ chặt đôi tay của Hứa Trúc Linh, nhìn chằm chằm vào Kỷ Thiên Minh.
Chỉ sợ rằng người khác chưa kịp vạch trần thì anh ta đã để lộ chân tướng. – Anh ta quá đa nghi và ghen tuông, rồi sẽ có ngày anh ta lộ nguyên hình vì nghỉ ngờ quá nhiều.
Sau khi Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh rời đi, Kỷ Thiên Minh siết chặt tay Kỷ Nguyệt Trâm, cũng không hay biết mình đã làm đau cô.
“Cô ấy đã nói gì với em? Có phải là nói rằng chúng ra thật ra…
Lời phía sau làm thế nào cũng không nói ra được.
“Anh làm em đau rồi.”
Kỷ Nguyệt Trâm cau chặt mày, đôi mắt đỏ hoe, thực sự rất đau.
Lúc đó anh ta mới bình tĩnh lại và nhanh chóng buông tay cô ta ra.
Nhìn thấy mu bàn tay cô ta đỏ bừng, lòng tràn đầy tự trách, không ngừng xoa cho cô ta, miệng còn thổi thổi, cố gắng làm cô ta đỡ hơn một chút.
“Kỷ Thiên Minh… anh đang lo lắng điều gì? Anh sợ họ nói điều gì với em?
Anh đang giấu em cái gì?”
Sau khi ba câu hỏi được đặt ra, Kỷ Nguyệt Trâm nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, cố gắng tìm ra manh mối. Anh ta nghiến răng nghiến lợi, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Xem ra bọn họ không nói gì, là do anh ta quá nóng nảy.