Chương 2646
Vừa nói hết, Cố Thành Trung cúi xuống và đưa tay ra, rất trang trọng và quý phái mời cô.
“Mợ chủ Cố thân mến, có thể mời em cùng nhảy một điệu không?”
Cô đáp lễ, giả vờ rằng bản thân đang mặc một chiếc váy lộng lấy, làm một động tác nâng váy lên.
“Đương nhiên đồng ý.”
Âm nhạc ngân nga mà chậm rãi, ánh nắng dịu dàng rải trên thảm cỏ.
Hoa hồng thơm, bóng bay rực rỡ, âm nhạc nhẹ nhàng.
Mọi thứ đều hòa hợp và tốt đẹp, mặc dù là hôn lễ của người khác, nhưng cũng có một chút lãng mạn thuộc về chính mình.
Chờ đến lúc mọi người đi khách sạn Í ăn cơm, Phó Lâm mới phát hiện toàn bộ quá trình cũng chưa từng thấy bóng dáng của Cố Thành Trung.
Anh ta không biết, Cố Thành Trung đã sớm mang theo Hứa Trúc Linh rời khỏi nhà thờ.
Anh nắm tay cô, đưa cô đi khắp các con phố, ngõ hẻm, tìm kiếm những món ăn vặt dân dã, và check in những quán nổi tiếng trên mạng.
Đưa cô đi công viên giải trí, ngồi vòng quay ngựa gõ, ngồi tàu lượn, còn chơi xe đụng.
Cô vui vẻ như một đứa nhỏ, ăn uống vui đùa dường như đều không thể dừng lại được.
Đến cuối cùng cô mệt mỏi, được anh cõng trên lưng.
Cô dần dần ngủ, anh có thể cảm giác được nước miếng của cô làm ướt quần áo của mình, lại thờ ơ, một chút cũng không ghét bỏ.
Thích một ai đó, không phải chỉ thích chiếc áo sơ mi trắng của anh ấy mà còn phải chấp nhận đôi tất bẩn của anh ấy.
Cố Thành Trung, phía sau lưng của anh chỉ có thể cống duy nhất một mình em, chỗ này… bị em trưng dụng rồi.”
“Tuân mệnh, nữ vương đại nhân.”
Biết rõ là cô nói mớ, câu trả lời của mình cô căn bản không biết, thế nhưng anh vẫn đáp lại từng chữ một.
Cô liếm liếm môi, tiếp tục mơ mơ màng màng, rõ ràng vẫn còn đang nói mớ.
“Cố Thành Trung… em yêu anh, rất yêu rất yêu anh, hiện giờ em có… có một trăm viên kẹo, đều cho anh hết.”
“Em… em yêu anh ba nghìn lần.”
“Ba nghìn lần?” Anh nhịn không được nở nụ cười, Hứa Trúc Linh gần đây lướt Tik Tok, có chút mê mẩn rồi .