Chương 2246
Cô có chút thương cảm, nói: “Anh nghỉ ngơi cho thật tốt, em xuống làm chút bữa sáng cho anh, sau khi làm xong sẽ lên gọi anh dậy ăn, bệnh đau bao tử của anh vấn chưa khỏi đâu.”
“Bao tử không sao, bây giờ… anh cảm thấy có chút khó chịu, đừng rời khỏi anh, anh muốn ôm em chút để nạp điện.”
“Bây giờ anh đang suy sụp và nản lòng, uý thuỷ uý cước (bó tay bó chân, sợ trước sợ sau), không dám tuỳ tiện mạo hiểm. Anh biết ai là người đã giết Phó Minh Tước, và anh cũng biết ông ta đang ở đâu, nhưng anh không dám đến nước Pháp để trả thù cho anh ta.”
“Hứa Trúc Linh, anh thật xúi quẩy, anh gần như không còn là chính mình.”
Anh khàn giọng nói, cả người như con dã thú bị mắc bấy, bất chợt bị trói buộc vào trong cái lồng lớn như vậy.
Cái lông dù lớn đến đâu, thì chung quy lại cũng không phải là trời cao biển rộng.
“Anh… có phải vì em mà mới trở thành như thế này không?”
“Không phải.”
nghỉ ngơi cho thật tốt, em xuống làm chút bữa sáng cho anh, sau khi làm xong sẽ lên gọi anh dậy ăn, bệnh đau bao tử của anh vân chưa khỏi đâu.”
“Bao tử không sao, bây giờ… anh cảm thấy có chút khó chịu, đừng rời khỏi anh, anh muốn ôm em chút để nạp điện.”
“Bây giờ anh đang suy sụp và nản lòng, uý thuỷ uý cước (bó tay bó chân, sợ trước sợ sau), không dám tuỳ tiện mạo hiểm. Anh biết ai là người đã giết Phó Minh Tước, và anh cũng biết ông ta đang ở đâu, nhưng anh không dám đến nước Pháp để trả thù cho anh ta.”
“Hứa Trúc Linh, anh thật xúi quẩy, anh gần như không còn là chính mình.”
Anh khàn giọng nói, cả người như con dã thú bị mắc bấy, bất chợt bị trói buộc vào trong cái lồng lớn như vậy.
Cái lông dù lớn đến đâu, thì chung quy lại cũng không phải là trời cao biển rộng.
“Anh… có phải vì em mà mới trở thành như thế này không?”
“Không phải.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!