Chương 1968
Nhưng Ngôn Phúc Lâm lại viện cớ nói một lát còn có chuyện quan trọng cần phải đi xử lý.
“Chúng ta đều là tập đoàn kinh doanh mỹ phẩm, có thể tìm hiểu lẫn nhau cách kinh doanh cũng như thị trường kinh doanh, tôi rất vui lòng trao đổi kinh nghiệm với quý Công ty, đây đều là hình thức kinh doanh của công ty chúng tôi mấy năm qua, còn có cả các nhóm khách hàng nữa, nếu như anh không chê thì có thể mang về từ từ tham khảo.”
“Cái này…”
Người phụ trách thấy Ngôn Phúc Lâm đã sớm chuẩn bị hết tất cả tài liệu thì đột nhiên ngơ ngác.
Đối phương rõ ràng là có chuẩn bị sẵn trước khi tới đây mà.
Anh ta có chuyện nhưng lại không thể nói được, phải kiềm chế suốt cả bữa cơm.
Sau khi quay về, khi Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử biết nhiệm vụ đã thất bại bèn chau mày lại.
“Đồ vô dụng!”
Cô ta tức giận nắm lấy một cái gạt tàn thuốc và ném đi.
Người phụ trách hoàn toàn không hề né tránh mà chỉ đứng yên tại chỗ chịu trận thôi.
Phần trán chảy máu và rất đau nhưng vấn không dám lên tiếng, anh ta chỉ lấy tay lau một cái rồi cố chịu đựng.
“Nhặt lên ngay.”
Cô ta lạnh lùng nói.
Người phụ trách nhanh chóng gật đầu rồi cúi người nhặt nó lên, anh ta còn không quên dùng vạt áo cẩn thận lau đi vết máu dính trên bề mặt như thể sợ làm vấy bẩn cái gạt tàn quý giá này vậy.
“Đi ra ngoài.”
Cô ta thấy anh ta là bực mình nên chán ghét nói.
Người phụ trách nhanh chóng luống cuống đi ra ngoài.
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử châm một điếu thuốc và nhẹ nhàng dùng ngón tay cái búng tàn thuốc rơi vào trong cái gạt tàn.
Cô ta định sẽ nhu cương kết hợp, cho anh ta lợi lộc sau đó sẽ uy hiếp thêm một chút, trên cơ bản chuyện nhà họ Ngôn cô ta đã nắm chắc phần thắng rồi.
Nhưng bây giờ cô ta hoàn toàn không còn cách liên hệ với nhà họ Ngôn.
Ngôn Phúc Lâm đối với cô ta dường như không chút sợ sệt, lẽ nào có ai đó chống lưng sao?