Chương 1717
“Tuy ghen tị, nhưng…anh cũng sẽ khoan dung. Chỉ có người ưu tú mới có thể hấp dẫn được ánh mắt của người khác. Em vẫn luôn rất ưu tú, chỉ là mỗi lần ưu tú đều không giống nhau. Trước kia em ngây thơ lương thiện khiến người khác động lòng. Bây giờ em vẫn giữ được ước nguyện ban đầu, lại có thêm sự kiên nghị dũng cảm, đủ để một mình gánh vác một phía rồi.”
“Cố Thành Trung, em có từng nói rằng anh rất dẻo miệng chưa, bởi vì trước giờ anh đêu chưa phủ định em, vần luôn ủng hộ tán thưởng em.”
“Mỗi một chuyện em làm, anh đều chưa từng ngăn cản.”
Hứa Trúc Linh đột nhiên phát hiện ra, một đường bọn họ ở bên nhau, Cố Thành Trung chưa từng phủ định cô, mà vẫn luôn cho cô sự khẳng định.
Cô cũng là từ sự không tự tin ban đầu mà bây giờ đã có thể hào phóng đoan trang đứng trước ánh đèn sân khấu.
Không sợ tất cả những lời đồn đãi, không sợ những bất cứ thủ đoạn nào.
Cô cứ như đã mặc áo giáp vào người, mà áo giáp của cô là do chính tay Cố Thành Trung mặc lên giúp.
“Chuyện em muốn làm anh sẽ không ngăn cản, anh sẽ phân tích giúp em. Nếu em muốn dương buồm ra khơi, anh sẽ không nói em biết biển lớn ngoài kia nguy hiểm tới mức nào. Mà là giúp em chọn một con thuyền tốt nhất, chuẩn bị tốt lộ tuyến, sau đó thu dọn hành lý cho em. Cuối cùng, cùng em xuất phát.”
“Mỗi chuyện đều có tính hai mặt, anh dùng hết khả năng của mình để giúp em tránh khỏi mặt xấu kia, nếu thật sự xuất hiện rồi thì vẫn còn có anh, anh sẽ gánh vác thay em.”
“Tuy anh không thích em được người người nhìn vào, khiến anh rất không có cảm giác an toàn.
Nhưng…dáng vẻ tự tin của một người phụ nữ thật sự rất đẹp, Linh, bản thân em chưa từng phát hiện, bây giờ em thật sự rất xuất sắc. Không cần người khác khẳng định với em điều gì, em đã rất tốt rồi.”
Cố Thành Trung nghiêm túc nhìn vào mắt oô, nói ra từng câu từng chữ.
Hứa Trúc Linh nghe thấy một phen lời nói dài ngoằng này, trong lòng cảm thấy ấm áp, hốc mắt cũng nóng cháy lên.
“Cố Thành Trung, chỉ có anh mới sẽ đối xử với em như vậy.”
“Anh sẽ không để người khác có tư cách này đâu, anh sẽ luôn chiếm lấy vị trí ghế phụ bên cạnh em, không ai có thể giành với anh”
“Được, ai dám leo lên thuyền giặc của em, em liền trực tiếp đạp xuống!”
Cô cũng hùa theo nói, nước mắt đã không kiềm được mà chảy xuống.
Đời này gặp được Cố Thành Trung là may mắn tới mức nào rồi chứ.
Cô băng lòng dùng hết may mắn của kiếp sau, kiếp sau sau nữa chỉ để cầu kiếp này được sống tốt bên anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!