“Cậu làm được tất cả những việc đó rồi sao?”
“Đúng vậy, nhưng… nhưng cô ấy không thích em” ˆ “Tại sao cô ta lại không thích cậu?
Có những nguyên nhân nào làm cho phụ nữ không thích một người đàn ông?”
“Ngoại hình xấu xí, nghèo, trạch nam cả ngày chết dí trong nhà, không có chí tiến thủ, gân gần như vậy ạ…”
“Cậu có thể nói cụ thể hơn một chút được không?”
“Đại ca… có phải anh… thích cô Vũ không?”
“Tại sao lại là cô ấy?”
“Gần đây cũng chỉ có một mình cô Vũ là người phụ nữ duy nhất xuất hiện bên cạnh anh thôi, hơn nữa anh cũng không đưa người khác về nhà của anh, cũng không để cho bất cứ người phụ nữ nào nhìn thấy khuôn mặt thật của anh.
Nếu như người đó không phải là cô Vũ thì có chặt đầu em xuống em cũng không tin. Có phải anh thích cô Vũ rồi đúng không?”
“Tôi không biết.”
Phó Thiết Ảnh thật thà nói, rốt cuộc anh ta vấn không thể hiểu nổi thích là một cảm giác như thế nào.
Chẳng phải thích một người là một cảm giác rất vui vẻ sao? Nhưng tại sao đôi khi anh ta lại cảm thấy rất khó chịu, chỉ muốn bóp chết cô ấy ngay tức khắc chứ?
Phó Thiết Ảnh hơi cụp mắt xuống, che giấu sự trầm lặng năm sâu trong ánh mắt. Bầu không khí cũng trở nên ngột ngạt lạ thường.