Chương 1076
Đôi mắt đen như mực, còn có con ngươi mờ ảo ẩn chứa sự thấu triệt. Nó giống như vực sâu không đáy.
Anh ta dường như biết tất cả mọi thứ và nhìn thấu trái tim của cô ấy.
Đây… không phải là nội tâm của cô ấy, không phải!
“Anh đánh rắm, câm miệng cho tôi!”
Tính cách của Bạch Minh Châu vốn đã táo bạo, nếu cô ấy có thể động thủ thì không bao giờ chửi tục.
Cô ấy muốn xua đuổi kẻ xấu xa này đi, anh ta không phải Ôn Mạc Ngôn cũng không phải Thiện Ngôn, anh ta là một con quỷ, chính là con quỷ trong lòng cô ấy.
Bạch Minh Châu lao đến, dùng hết sức lực, mạnh mẽ tấn công, dùng tay đấm mạnh vào người anh ta.
Nhưng mà… cô ấy lại xuyên qua cơ thể của anh ta.
Người đàn ông trước mặt từ từ biến thành gương mặt của một người phụ nữ.
Đó là… khuôn mặt của chính cô ấy.
Người đó u oán nhìn cô ấy, những giọt nước mắt ướt đẫm vẫn còn vương nơi khóe mắt.
“Minh Châu… tôi chính là cô, cô không nhìn thấy tôi sao? Mỗi ngày đều nhìn thấy tôi và hỏi nên làm như thế nào, không phải tôi đều đã nói cho cô hết rồi sao? Tôi không phải là Ôn Mạc Ngôn, tôi là tấm gương phản chiếu nội tâm của cô..”
“Trong lòng cô nghĩ đến câu trả lời nào thì tôi sẽ nói với cô câu trả lời đó. Cô đã buộc bản thân phải ghi nhớ sự khác biệt, tính cách, sở thích và chỉ tiết của họ, tất cả đều được ghi nhớ sâu sắc. Nhưng mà bây giờ cô cảm thấy rằng Ôn Mạc Ngôn cũng không hoàn toàn là Ôn Mạc Ngôn, còn về Thiện Ngôn thô bạo… cô cũng cảm thấy được tính tình của Thiện Ngôn trở nên dịu dàng.
“Cô sợ là bản thân cô đang yêu cả hai cái tính cách này, cho dù bọn họ có hợp lại thành một thể thì cũng không dung nạp được. Cô cho rằng cái này chính là không chung thủy trong tình yêu, không chung thủy với Ôn Mạc Ngôn”
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Bạch Minh Châu hét to.
“Người tôi biết đầu tiên là Ôn Mạc Ngôn, và người tôi yêu đều tiên cũng là anh ấy, Thiện Ngôn chỉ xuất hiện sau khi tôi đã yêu Ôn Mạc Ngôn rồi. Dù là một thể nhưng họ đúng là hai linh hồn khác nhau, tôi chỉ có thể yêu một người! Làm tôi có thể yêu hai người cùng lúc được, điều này hoàn toàn không tồn tại. Một tình yêu trọn vẹn thì làm sao có thể phân chia cho hai người được”
Cô ấy khóc lóc thảm thiết và trút hết nỗi uất hận trong lòng.
“Cho nên, cô không muốn bọn họ trở nên giống nhau, cô sợ là mình không khống chế được”
“Không phải, cô câm miệng đi, tôi khống chế được, tôi có thể phân biệt ai là ai, cô đừng nói lung tung!”
Bạch Minh Châu xông tới, nhưng mà cô ấy chỉ có thể xuyên qua cơ thể người đó.
Khuôn mặt vốn thuộc về cô ấy lại trở thành Ôn Mạc Ngôn.
“Làm ơn, đừng tra tấn tôi nữa, làm ơn..”
Trên mặt của Ôn Mạc Ngôn đầy vẻ đau lòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!