Chương 824
Giản Ngọc bỗng nhiên khoanh tay lại, đánh giá Ôn Khanh Mộ: “Sao da mặt cậu dày thế nhỉ? Không khách sáo gì cả.”
“Anh là anh trai tôi rồi, sao tôi phải khách sáo chứ?”
Nghe thấy Ôn Khanh Mộ nói vậy thì Giản Ngọc cũng cảm thấy dở khóc dở cười: “Được rồi, tôi sắp đi đến nơi rồi thì cậu mới gọi tôi một câu anh à?”
“Đi nhanh lên, đừng có mà trễ chuyến bay.” Ôn Khanh Mộ gượng gạo chuyển đề tài sang chuyện khác.
Giản Ngọc thật sự cảm thấy rất bó tay với cậu em trai này.
“Tôi không tiễn anh đâu, tôi dặn người lái xe chờ sẵn ở dưới lầu, sợ Ly Ly tỉnh lại sẽ tìm tôi.”
Ôn Khanh Mộ quay người, trở lại phòng ngủ.
Giản Ngọc cứ thế rời đi.
Ôn Khanh Mộ cẩn thận chui vào trong chăn, nhưng Tô Lạc Ly vẫn bị tỉnh giấc.
“Anh trai đi rồi à?”
“Ừ, đi rồi.”
“Anh biết rõ là anh có thể giữ anh ấy lại mà, sao không giữ?”
“Em không thể nhốt một con đại bàng trong lồng mãi được, em không thấy làm thế là rất tàn nhẫn à? Khi nào đứa bé ra đời thì anh ta sẽ quay về thôi.”
Ôn Khanh Mộ yêu chiều sờ bụng Tô Lạc Ly: “Bao giờ thì đứa bé này mới ra đời nhỉ?”
“Anh đang mong con ra đời hay mong anh cả quay về thế?”
“Ai mà thèm đợi anh ta về chứ, anh ta không về thì càng tốt.”
“Nói một đằng nghĩ một nẻo.” Tô Lạc Ly thì thầm.
“Anh hỏi em đấy, bao giờ thì em bé ra đời?”
“Chắc khoảng năm tháng nữa.”