Chương 814
Lúc mới đi vào Zavala, Giản Ngọc bắt đầu đánh dấu lên các thân cây trên đường đi, địa hình ở rừng rất phức tạp, anh ta cũng không chắc rằng mình có thể đi vào trong rừng hay không.
“Rốt cuộc thì anh có nhớ đường hay không vậy? Hình như chúng ta cứ đi vòng quanh từ nãy đến giờ rồi!”
Ôn Khanh Mộ đỡ Tô Lạc Ly, lại phát hiện ra ký hiệu mà vừa nãy Giản Ngọc đã khắc lên thân cây.
Giản Ngọc nhìn thấy những dấu hiệu này thì cảm thấy rất bối rối.
“Lạ thật đấy, tại sao chúng ta không ra được vậy?”
“Anh đừng vội, từ từ nghĩ kỹ lại đi.”
Mà Wing vẫn luôn đi theo ba người cũng bắt đầu có vẻ hơi mất bình tĩnh.
Hình như đằng trước có thứ gì đó đang thu hút nó.
Tô Lạc Ly cúi người xuống sờ lông của Wing, mấy ngày vừa rồi nó đi theo các cô, phần lông trắng của nó đã bị dính rất nhiều đất bẩn nhìn có vẻ khá chật vật.
“Wing, yên lặng đi, chúng ta sắp ra ngoài rồi, đợi khi nào chúng ta ra ngoài rồi thì có thể về nhà.”
Giản Ngọc cúi xuống nhìn Wing: “Đây là nhà của nó.”
Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly đồng thời quay sang nhìn Giản Ngọc với vẻ mặt ngạc nhiên.
“Khoảng chừng bảy, tám năm trước tôi đã từng quay lại đây một lần, khi đó tôi biết được là con sói đầu đàn đã bị mất một đứa con trai. Ngày xưa tôi được con sói đầu đàn cũ nuôi lớn, con sói đầu đàn lúc bấy giờ là con của nó, còn đây chính là con của sói đầu đàn mới.”
“Sao anh biết vậy? Chúng nó nhìn giống hệt nhau mà!”
“Biết là biết thôi, con sói này chắc là do em mua về đúng không?”
“Em mua lại từ một người thợ săn, lúc ấy nó vẫn còn là một con chó con thôi.”
“Cũng hợp lý, thường thì các tay thợ săn sẽ vào rừng Zavala sẽ bắt các thú con rồi bán lại với giá cao, chắc là vì thế nên nó mới về đến tay em”
Giản Ngọc nhìn thẳng vào Wing.
“Anh nói đùa gì thế? Lúc nó bị bắt khỏi khu rừng này nó chỉ là một con sói non, nó biết đường à?”
“Em nuôi lớn nó mà chẳng hiểu gì nó cả, có nhiều thứ được gọi là bẩm sinh đấy.”