“Cửu Cửu! Em nghe lời, đừng làm nữa. Tiểu Thất, em ra trông cửa, mẹ tới thì nói cho anh biết!”
“Vâng!” Tiểu Thất ngoan ngoãn đi ra cửa.
Tam Tam khuyên mãi cuối cùng mới dỗ được Cửu Cửu, sau đó cố kéo cô bé về phòng.
Khi Tô Lạc Ly quay về phòng ngủ, nhìn thấy đống mỹ phẩm và đồ dưỡng da của mình đều bị đổ ngổn ngang thì lập tức hét lên!
Tất cả đồ trên bàn trang điểm đều không thể dùng được nữa!
Mấy thỏi son đã bị gãy, các màu trong bảng phấn mắt trộn lẫn với nhau, không ít chai lọ rơi xuống đất, nói chung không có một thứ gì nguyên vẹn!
Ngoại trừ con nhóc kia thì còn ai dám cả gan làm vậy nữa!
Tô Lạc Ly cầm thước lao thẳng đến phòng của Cửu Cửu.
Khi cô mở cửa phòng của cô bé ra, đã nhìn thấy Tam Tam và Tiểu Thất đứng nghiêm nhìn cô cười rạng rỡ.
“Hai con đang làm gì vậy?”
“Mẹ, con xin lỗi, con đã làm hỏng mỹ phẩm của mẹ, mẹ đánh con là được rồi.” Tam Tam giơ tay ra.
“Là con làm à?”
“Là con làm ạ!” Tam Tam trả lời vô cùng chắc chắn.
“Vậy Cửu Cửu đâu?”
“Chuyện này không liên quan gì tới Cửu Cửu.”
Tô Lạc Ly cầm thước lắc qua lắc lại, “Tam Tam, con đừng nhận tội thay em nữa. Mẹ biết là em làm, con bảo em đi ra đi!”
“Mẹ, thật sự không phải là em làm, là con làm mà.”
Tam Tam giơ bàn tay nhỏ đến trước mặt Tô Lạc Ly.
Bởi vì không phải là lần một lần hai, Tô Lạc Ly biết Tam Tam luôn thích gánh tội thay cho Cửu Cửu.
Tô Lạc Ly nhìn sang Tiểu Thất: “Tiểu Thất, mẹ hỏi con, ai đã quậy tung bàn trang điểm của mẹ?”
Tiểu Thất cúi đầu xuống rồi sau đó lắc đầu: “Không phải con.”
Tô Lạc Ly biết Tiểu Thất rất nhát nên chỉ có thể tìm lỗ hổng từ chỗ của Tiểu Thất.
“Vậy con nói cho mẹ biết là ai nào? Là anh hai đúng không?”
Tiểu Thất nhìn Tam Tam, Tam Tam đang nháy mắt liên tục với Tiểu Thất, tất nhiên hành động này qua được mắt của Tô Lạc Ly.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!