Chương 951
Sau khi đến nơi, Nguyễn Cao Cường đã mua xong ba chiếc vé, hai người hay bên nắm tay con bé đi vào trong.
“Ba ơi, con nghe bạn học nói ở đây có con cá mập trắng rất lớn, con muốn xem thử”
*Ở đây không chỉ có con cá mập trảng rất lớn mà còn có rất nhiều cá đại dương, con cứ thỏa thích mà xem”
“Vậy chúng ta đi đường hầm dưới nước trước nhé” Vân Nhi đã không thể đợi lâu hơn nữa, vội vàng kéo tay họ đi vào bên trong.
Người đến viện Hải Dương vẫn rất đông, Nguyễn Cao Cường phải bế con gái Vân Nhi lên.
Đột nhiên có đứa trẻ chạy lại phía trước đụng phải Đào Hương Vị, bước chân của cô loạng choạng, kêu lên một tiếng.
Có thể do đứa trẻ đã chạy đi mất nên cũng không quay đầu lại tỏ vẻ xin lỗi.
Nguyễn Cao Cường đã kịp đưa tay giữ cô lại, kẻo cô đứng không vững lại đụng phải người khác.
“Mẹ ơi, mẹ không sao chứ?” Vân Nhi quan tâm hỏi.
Lúc này Đào Hương Vi đã đứng vững, nên lắc đầu nói: “Mẹ không sao. Chúng ta đi thôi.”
Sau khi cô nói xong, như vô thức muốn rút tay khỏi bàn tay của người đàn ông, nhưng anh lại cố tình không muốn cho cô rút tay ra.
lên xe “Người đông quá, giữ chặt anh nếu không sẽ lạc đó” Anh nghiêm túc nói với cô, lòng bàn tay dày rộng cứ thế nằm lấy tay cô.
Trái tìm cô khẽ thắt lại, cô muốn nói không cần, cô không còn là trẻ con, nhưng anh vẫn nắm chặt tay cô bước đi, không có biểu hiện muốn buông lỏng chút nào.
Bên cạnh người qua lại không ngừng, thật sự rất bất tiện đế giãng co với anh. Vì vật chỉ có thể để anh dắt bản thân đi về phía trước.
Khi đã đi đến đường hầm dưới biển, đột nhiên cô có cảm giác như đang ở trong đại dương bao la. Những đàn cá sống dưới biển kết thành nhóm bay qua đỉnh đầu rồi lại bay qua bên người.
“Ba mẹ mau nhìn xem, là cá mập trắng to lớn”
Giữa đàn cá bay lại, có một con vật khống lồ bơi t con cá khác lần lượt lẩn tránh.