Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 780: Món ngon tới

Hôm sau, Lâm Hương Giang mang theo rất nhiều món ngon tìm tới chỗ Đào Hương Vi thuê ở.

Đúng lúc là cuối tuần, Đào Vân Nhi không cần đi học.

“Cô, những món ăn vặt này là cô mua cho cháu sao?” Đào Vân Nhi thấy nhiều món ngon như vậy, cặp mắt sáng bừng lên.

“Đương nhiên, hy vọng cháu thích”

“Cháu thích lắm!” Đào Vân Nhi không khách khí bắt đầu ăn, cô bé còn không quên hỏi mẹ đang đứng bên cạnh: “Mẹ có muốn ăn không?”

“Nếu đây là cô mua cho con, chính con ăn đi” Ngày thường Đào Hương Vĩ rất ít khi mua đồ ăn vặt cho cô bé, cô bé cũng hiểu chuyện, sẽ không đòi hỏi mua này mua kia.

Đào Vân Nhi ngoan ngoãn ngồi xuống sofa vừa ăn vừa xem tivi, không quấy rầy bọn họ nói chuyện phiếm.

“Gần đây cô không chụp ảnh sao?” Lâm Hương Giang nhìn Đào Hương Vi hỏi.

Cô không biết Đào Hương Vi đã bị phong sát, nhưng có thấy một số tin tức giải trí nói Đào Hương Vi đã bị tẩy chay.

Đào Hương Vi rủ mắt, che giấu tâm tình phức tạp trong mắt, sau đó cô mỉm cười nói: “Hiện tại tôi không nhận phim, còn đang chọn kịch bản, chọn được lại quay”

“Như vậy sao… Vậy cô nhớ chơi với Vân Nhi nhiều một chút. Chờ khi cô đi quay phim rồi con bé ở một mình sẽ rất cô đơn” Lâm Hương Giang vẫn cảm thấy đau lòng cho Vân Nhi, cha mẹ xa nhau, người chịu tội sẽ chỉ là con bé.

Đào Hương Vi có thể nghe ra ý ẩn trong lời cô: “Tôi mời bảo mẫu, ngày thường bảo mẫu sẽ chăm sóc cẩn thận cho con bé, nếu tôi phải đi quay phim mỗi ngày tôi sẽ gọi video trò chuyện với con bé, quan tâm tới tình huống của con bé.”

Đương nhiên Lâm Hương Giang cũng hiểu Đào Hương Vi đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứ mới có thể đòi quyền nuôi dưỡng Vân Nhi. Cô im lặng một hồi rồi hỏi: “Cô định cả đời không qua lại với anh tôi nữa sao?”

Đột nhiên Đào Hương Vi im lặng không nói, bầu không khí cũng trở nên có chút cổ quái.

Giây lát sau Đào Hương Vi mới thốt ra: “Không phải là cả đời không qua lại với nhau, mà là không có gì phải qua lại, huống chi bên cạnh anh đã có người cần anh chịu trách nhiệm”

“Cô muốn nói… Nam Vân?” Đương nhiên Lâm Hương Giang cũng biết sự tồn tại của người này, cũng biết hôm nay Nam Vân đã dọn vào biệt thự của Nguyễn Cao Cường.

Đối với Nam Vân, đúng là Nguyễn Cao Cường muốn chịu trách nhiệm chăm sóc nửa đời sau của cô ta, nhưng loại chăm sóc này không phải là chăm sóc như chăm sóc người bầu bạn bên cạnh mình.

Huống chỉ cô rất rõ ràng Nguyễn Cao Cường không thích Nam Vân.

“Thật ra Nam Vân chỉ như em gái của anh ấy mà thôi..”

Lâm Hương Giang mới nói được phân nửa, di động Đào Hương Vi đặt bên cạnh đột nhiên đổ chuông.

Điện báo là một dãy số không được lưu, Lâm Hương Giang chú ý tới sắc mặt của cô khế đổi.

Thấy Đào Hương Vi chậm chạp không tiếp, cô không khỏi hỏi: “Là điện thoại quấy rầy sao?”

Đào Hương Vi lắc đầu, cuối cùng vẫn nhận máy: “Alo?”

“Cô Đào sao? Tổng giám đốc Cường muốn tôi chuyển lời cho cô, hy vọng cô có thể mau chóng trả tiền cô còn thiếu anh ấy” Là trợ lý của Nguyễn Cao Cường, hai ngày nay anh ta vẫn luôn gọi điện thoại thúc cô trả tiền.

Đào Hương Vi hít sâu một hơi, cho dù cô có tốt tính hơn nữa cũng bị anh mài mòn sạch: “Tôi biết rồi, anh nói với anh ta đợi khi tôi có tiền nhất định sẽ trả ngay cho anh ta, kêu anh ta chờ thêm một chút nữa đi!”

Cô biết ngay Nguyễn Cao Cường chẳng có lòng tốt gì.

Ngày đó ngay trước mặt tổng giám đốc Từ, anh cố ý giả vờ phóng khoáng bồi thường tiền giúp cô, nhưng chỉ chớp mắt sau anh đã sai trợ lý mỗi ngày thúc cô trả tiền”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!