Chương 765: Bất bình
Phương Thảo tức giận bất bình thay cô: “Chị Hương Vị, bọn họ cũng quá đáng quá rồi, có cần em đi mắng bọn họ một trận thay chị không?”
“Không cần, có tranh cãi với bọn họ cũng chẳng có tác dụng gì, cứ làm tốt chuyện của chúng ta là được” Đào Hương Vi nhìn bản thân trong gương, chắc chắn gương mặt mình đã được trang điểm kỹ càng, không có bất kỳ vấn đề gì.
“Hừ, bọn họ chỉ là mắt chó coi thường người khác, thấy chúng ta đang bị xa lánh nên mới không đặt chúng ta vào mắt!” Sao Phương Thảo có thể không hiểu xu thế của đám người trong giới.
Lúc này, lại có người hưng phấn chạy vào nói: “Mọi người đoán xem tôi vừa thấy ai ở ngoài?”
“Ai vậy?” Những người khác tò mò hỏi.
“Là tổng giám đốc Nguyễn Cao Cường của tập đoàn Nguyễn Cao, anh ấy cũng tới!”
“Anh ấy cũng tới xem triển lãm châu báu sao?” Một đám người mẫu hưng phấn hản lên.
“Dường như anh ấy được mời tới. Anh ấy ngồi ở hàng khách quý trong bữa tiệc, chẳng qua tôi thấy hôm nay anh ấy có dẫn theo bạn nữ đi cùng”
“Chỉ là bạn nữ đi cùng thôi, cũng không phải bạn gái, mọi người còn cơ hội hấp dẫn sự chú ý của anh ấy..”
Đào Hương Vi nghe bọn họ trêu chọc nhau, trái tim vốn đang bình tĩnh lại như bắt đầu gợn sóng. Cô không nghĩ tới Nguyễn Cao Cường cũng đến đây.
Trong sảnh yến hội, Nguyễn Cao Cường dẫn Nam Vân cùng tới.
Đây là lần đầu tiên Nam Vân xuất hiện ở nơi nhiều người như vậy từ sau khi bị hủy dung. Cô ta rất căng thẳng, thậm chí còn không dám ngẩng đầu nhìn người khác.
Nguyễn Cao Cường để cô ta khoác cánh tay mình, vỗ nhẹ lên tay cô ta: “Đi theo tôi cô không cần sợ, không ai lại chú ý quá mức tới dáng vẻ của cô đâu. Hơn nữa hôm nay cô đã trang điểm rất tỉ mỉ”
Nam Vân vẫn đang lấy mái tóc che khuất nửa bên mặt.
Trước khi ra cửa cô ta đã xác định mình đã che mặt cẩn thận, thế nhưng cô ta vẫn không cảm thấy an toàn. Hơn nữa ở đây có nhiều người như vậy, cô ta cảm thấy tất cả mọi người đều thấy được dáng vẻ xấu xí của cô ta.
Cô ta càng nghĩ càng căng thẳng, thân thể cũng bắt đầu hơi run rẩy, cánh tay nắm lấy Nguyễn Cao Cường thật chặt, thậm chí còn trốn vào trong ngực anh.
“Buông lỏng một chút, ừm?” Nguyễn Cao Cường không thể làm gì khác hơn là không ngừng an ủi cô ta. Xem ra tình trạng tâm lý của cô ta rất bất ổn, anh nhất định phải dẫn cô ta ra ngoài gặp người nhiều hơn, nếu không đời này chẳng phải cô ta chỉ có thể ở trong phòng thôi sao?
“A, đây không phải tổng giám đốc Cường sao? Vì sao bên cạnh lại đổi người rồi? Không phải là cô Đào gì Vi đó sao?”
Người đang đi tới là tổng giám đốc Từ, cũng chính là người đã bị Đào Hương Vi dùng bình rượu đập bể đầu.
Ông ta còn nhớ lúc ấy là người của Nguyễn Cao Cường tới đưa Đào Hương Vi đi, nếu không lúc đó ông ta đã phải dạy dỗ Đào Hương Vi một trận.
“Ah, đúng rồi, người phụ nữ tên Đào Hương Vi kia không biết tốt xấu kiện anh cưỡng bức cô ta. Loại phụ nữ như bom hẹn giờ này hẳn tổng giám đốc Cường ăn không tiêu” Tổng giám đốc Từ và bạn gái bên cạnh cùng bật cười thành tiếng.
Hôm nay ông ta vẫn còn tức giận với Đào Hương Vi và Nguyễn Cao Cường.
Nguyễn Cao Cường híp đôi mắt đuôi phượng, đáy mắt hiện lên ý cười lạnh lẽo. Anh và tổng giám đốc Từ này cũng không có qua lại gì, chỉ biết sự tồn tại của đối phương mà thôi.