Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 291: Một người phụ nữ cũng đối phó không được

Lâm Hương Giang cảm thấy lúc đó thần kinh toàn thân như muốn nổ tung, cô gần như ngay lập tức hất tay anh ra, ánh mắt lạnh lùng nói: “Anh muốn tôi thừa nhận cái gì! Có tật xấu sao!”

Đôi mắt như chim ưng của Hà Tuấn Khoa vẫn lạnh lùng nhìn cô, cố gắng nhìn thấu cô.

“Thừa nhận em là Lâm Hương Giang!”

“Tôi đã sớm nói qua mình là Nguyễn Cao Ánh!”

“Vậy tại sao lúc uống say em lại kêu tên tôi?”

Trên mặt Lâm Hương Giang hiện ra một tia mất tự nhiên, nhưng cô nhanh chóng khôi phục lại vẻ tự nhiên ban đầu: “Đó là bởi vì anh quá phiền phức! Anh cứ quấn lấy lòng tôi khiến tôi khó chịu!”

Nói xong thì cằm của cô tê rần, hai tay người đàn ông giữ chặt cô, anh nghiến răng nghiến lợi: “Em còn giả bộ nữa!”

Lâm Hương Giang nhíu mày, cô còn chưa kịp đẩy anh ra thì bên cạnh xuất hiện một người, cảm giác đau đớn biến mất, người đàn ông trước mặt bị lôi ra.

*Cô ấy đã nói mình không phải là người mà anh muốn tìm, anh còn ép cô ấy làm gì!”

Phạm Tây Luân rốt cuộc nhịn không được mà ra tay, trực tiếp nắm lấy cổ áo Hà Tuấn Khoa, kéo anh ta lại.

Đôi mắt chim ưng của Hà Tuấn Khoa chợt co rút lại, lửa giận bị kìm nén ở trong lòng đã bùng phát với Phạm Tây Luân!

“Cút!” Hà Tuấn Khoa gầm nhẹ một tiếng.

Vì không có một chút phòng bị nào nên Phạm Tây Luân đã bị Hà Tuấn Khoa đấm một đấm!

Sau khi lảo đảo vài bước thì anh ta mới đứng vững được, khóe miệng đã toát ra và chảy máu.

Lâm Hương Giang sửng sốt, vội vàng chạy tới đỡ Phạm Tây Luân, nhìn thấy vết máu trên miệng của anh ta thì càng kinh hãi hơn: “Thầy, thầy có sao không?”

Hà Tuấn Khoa thấy cô trước tiên là quan tâm một người đàn ông khác, cơn tức giận lạnh lão trong lồng ngực đã dội lên trán!

Cánh tay dài của anh duỗi ra rồi mạnh mẽ kéo cô về phía mình, lạnh lùng nhìn Phạm Tây Luân, thấp giọng cảnh cáo: “Tốt hơn hết là anh không nên xen vào chuyện của tôi và cô ấy, nhớ kỹ thân phận của mình, anh không phải chỉ là thầy giáo của cô ấy thôi sao?”

Khi vừa dứt lời thì anh siết chặt cổ tay của Hương Giang, không nói lời nào mà mang cô rời đi.

“Hà Tuấn Khoa, anh buông ra!” Lâm Hương Giang tức giận khẽ quát.

Hắn như là không nghe thấy, cứ kéo cô đến chiếc xe bên kia, rồi đẩy cô ra trước đầu xe.

“Em nói rõ ràng cho tôi, có phải em giả vờ mất trí nhớ hay không?” Hà Tuấn Khoa nhìn thẳng vào mắt cô rồi hỏi.

Ở trước mặt hắn, Lâm Hương Giang cảm thấy mình như bị nhìn thấu.

Muốn thừa nhận sao?

Tất nhiên là không thể nào…

Cô dùng sức đẩy anh ra, vẻ mặt lạnh nhạt: “Trong lòng lũ đàn ông thúi các người không phải lúc nào cũng suy nghĩ làm cách nào để lừa phụ nữ lên giường sao? Bây giờ anh đã thành công rồi, có thể phiền anh biến khỏi tầm mắt của tôi được không?”

Ánh mắt Hà Tuấn Khoa lạnh lùng nhìn chằm chằm cô: “Hiện tại tôi chỉ cần một đáp án, em đang giả vờ quên tôi đúng không?”

Cô quay mặt đi: “Tôi không phải Lâm Hương Giang.”

“Là eml” Anh tiếp lời cô.

Lâm Hương Giang im lặng một lúc, vài giây sau mới nói: “Anh muốn nghĩ như thế nào thì tùy anh, giữa chúng ta không còn chuyện gì để nói nữa” Cô xoay người rời đi.

Ngay lúc này Lâm Thanh Dương lại đột nhiên xuất hiện, cậu bé chạy đến ôm lấy cô, nhìn cô với vẻ mặt đau khổ.

“Mẹ, mẹ lại không cần con nữa sao? Con lại trở thành một loài cỏ dại không có mẹ sao?”

Nhìn gương mặt của đứa con trai, mũi của Lâm Hương Giang chua xót, trong lòng cảm thấy rất buồn.

Thật ra cô có thể nhận lại con trai, nhưng cô chỉ muốn rời khỏi Hà Tuấn Khoa, ngay cả con trai cũng không cần.

Nhưng hiện tại, cô vì anh mà không nhận cả con trai, nói trong lòng cô không có anh thì ngay cả cô cũng không tin.

Cô chưa bao giờ nghĩ sẽ thể hiện tình cảm với đứa con trai này.

Cô ngồi xổm xương nhìn con trai, đè xuống sự không nở trong lòng, lặp lại những lời đã nói nhiều lần: “Cô không phải là mẹ của cháu, cháu nên đi tìm mẹ thực sự của mình đi, về sau đừng tìm cô nữa, cô sẽ không gặp cháu đâu”

Nói xong cô lập tức đứng dậy rời đi, chỉ sợ ở lại thêm một giây nào nữa thì sẽ luyến tiếc đến mức chịu không nổi.

Lâm Thanh Dương không nghĩ tới mẹ sẽ nhẫn tâm như vậy, thật sự muốn vứt bỏ cậu bé một lần nữa.

Khuôn mặt nhỏ hầm hừ nói: “Mẹ, nếu mẹ còn vứt bỏ con, con sẽ đi báo cảnh sát và nói rằng mẹ bỏ rơi con trai của mình!” Lâm Thanh Dương không hề tỏ vẻ tội nghiệp, giấy tiếp theo trở nên lạnh lùng.

Bước chân của Lâm Hương Giang khựng lại, báo cảnh sát?

Ồn ào đến mức này thì đối với cô không tốt chút nào.

Cho nên, cô muốn thoát khỏi hai cha con này lại khó như vậy sao?

Cô hít sâu một hơi, siết chặt năm đấm, cũng không quay đầu lại, nói: “Nếu các người thật sự muốn làm như vậy thì tùy” Giọng điệu này như là muốn bất chấp tất cả.

Thấy cô vẫn rời đi, Lâm Thanh Dương muốn đuổi theo nhưng lại bị Hà Tuấn Khoa giữ chặt lại phía sau.

“Ba, cha thật vô dụng, ngay cả một người phụ nữ cũng đối phó không được” Lâm Thanh Dương ghét bỏ liếc mắt nhìn cha mình một cái.

“Uổng công con phối hợp với cha nhiều như vậy, còn giả bộ đáng thương trước mặt mẹ””Bây giờ vẫn chưa đưa được mẹ về.

Hà Tuấn Khoa nhíu nhíu mày, cúi đầu nhìn phiên bản thu nhỏ của chính mình, đứa trẻ này thực sự coi thường anh sao?

Hắn gõ vào trán cậu bé, khuôn mặt cố ý trầm xuống, nói: “Con thì biết cái gì, ba đây.

gọi là lạt mềm buộc chặt.”

Lâm Thanh Dương dẩu cái miệng nhỏ: “Hiện tại mẹ ngoan cố như vậy, ba có chắc lần này có thể bắt được mẹ không?”

Hà Tuấn Khoa nhìn về hướng người phụ nữ đang rời đi, nheo nheo mắt: “Không thể cũng phải làm cho có thể”

“Vậy con tuyên bố trước là con không muốn lại tỏ vẻ đáng thương nữa đâu” Cậu không phải là một đứa trẻ lên ba, không thể lại làm chuyện ấu trĩ như vậy.

Lân này Hà Tuấn Khoa sờ sờ đầu của cậu bé, không có biểu cảm gì, nói: “Xem tình hình đã”

Ý của ba là mình vẫn phải giả vờ đáng thương?

“Không, con phản đối!”

“Phản đối không có hiệu lực”

Sau khi Lâm Hương Giang dọn ra khỏi nhà Nguyễn Cao thì trực tiếp đến viện nghiên cứu ở, để cô có thể thuận tiện làm nghiên cứu bất cứ lúc nào, đồng thời có thể trốn hai cha con kia.

Cô cũng nhận ra rằng cứ từ chối họ không phải là một cách hay, cô cũng lo lắng không biết phải làm cái gì bây giờ.

Có một điều khiến cô hạnh phúc đó chính là sau khi quảng cáo nước hoa do Đào.

Hương Vi làm đại diện được phát sóng thì nhận được phản ứng rất tốt.

Thương hiệu nước hoa do cô thành lập.

xem như đã gây được tiếng vang đầu tiên, hiện giờ doanh số và danh tiến liên tục tăng cao, Thương hiệu nước hoa của cô đang được trưng bày trong quầy sản phẩm của cửa hàng bách hóa nhà Nguyễn Cao. Mặc dù trong lòng không muốn mang lại bất kỳ lợi ích nào cho ông lão nhà Nguyễn Cao, nhưng khi đối mặt với Nguyễn Cao Cường thì cô lại không muốn so đo.

Nói cho cùng thì đó cũng là ông nội của cô.

Đêm nay, Lâm Hương Giang vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm. Đêm đã khuya rồi nhưng cô vẫn muốn làm một thí nghiệm khác.

Gần đây cô đang nghiên cứu một loại nước hoa do ba nuôi đã làm riêng cho hai mẹ con cô, cũng chính là lọ nước hoa “Bảo Phân.

Lúc trước ba nuôi nói là nước hoa này là làm riêng cho cô, vậy tại sao mẹ cũng có?

Công thức nước hoa này của ba nuôi rất đặc biệt, dùng tổng cộng tám loại hương, nhưng có một loại hương cô không thể ngửi ra được đó là mùi gì.

Làm lại một lần thí nghiệm, kết quả vẫn không đúng.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!