Chương 183: Chúng ta nên sinh thêm cho nó một đứa em gái
Ăn xong bánh kem, Lâm Thanh Dương bảo muốn đưa Thiến Thiến đi đến công viên trung tâm chơi trò chơi ở đó, hai người lớn hôm nay chỉ là người đi cùng, cho nên để con trai quyết định.
Hai đứa nhóc điên cuồng chơi không ngừng ở trong công viên trò chơi, Lâm Hương Giang đã rất lâu chưa thấy con trai vui vẻ đến thế.
Trong lòng cô vô cùng tự trách, cô còn phải công tác, không có quá nhiều thời gian để chơi cùng con trai, đặc biệt quyền nuôi nấng của cậu nhóc cũng không ở trong tay của cô, cho nên thời gian ở bên con càng ít.
Năm năm qua con trai và cô sống nương tựa lẫn nhau, cô cũng chưa từng nghĩ đến việc con trai có thể tự lập được như bây giờ, không cần cô làm bạn ở bên thì cậu nhóc cũng có thể vui vẻ sống mỗi ngày.
Nhưng bây giờ cô lại phát hiện thực ra con trai cũng cần được bầu bạn, chỉ là không nói ra mà thôi.
Mặc dù cậu nhóc nói đêm nay muốn tổ chức sinh nhật cho Thiến Thiến, nhưng thực chất lại muốn có một người bạn chơi cùng, nhìn hai đứa chơi vui vẻ đến nhường nào, quả nhiên trẻ con và trẻ con mới là người bạn chơi cùng tốt nhất của nhau.
Chờ hơi muộn một chút, mẹ của Thiến Thiến cũng đến đây đón con gái, cô rất biết ơn Lâm Thanh Dương vì đã ở bên ăn sinh nhật cùng con gái của mình.
Lúc chia tay hai đứa nhóc lưu luyến không rời, ngược lại, đôi ba mẹ muốn tách chúng ra nhìn qua có vẻ hơi nhẫn tâm.
Ở trong xe, Lâm Hương Giang thấy cậu nhóc không còn vui vẻ như ban nãy, không nhịn được hỏi: “Con thích Thiến Thiến lắm à?” Tách ra một chút cũng không được?
Con trai còn nhỏ như thế mà đã bắt đầu khổ sở vì chuyện tình cảm, chuyện này… Sao mà được chứ?
Lâm Thanh Dương vô cùng thẳng thắn thành khẩn gật đầu: “Dạ, thích lắm”
Lúc này Lâm Hương Giang cũng không biết nên vui hay nên buồn, con trai có người mình thích, chuyện này cũng không phải chuyện xấu gì, nhưng bọn họ vẫn còn là con nít đấy.
Hà Tuấn Khoa vỗ vai của con trai, thắng nhóc này còn có tiền đồ hơn cả hẳn, mới lúc này mà đã định ra lão bà cho mình?
Thấy Lâm Hương Giang mặt mày ê ẩm, hẳn khuyên nói: “Em nên vui thì hơn, con trai biết bây giờ con dâu khó tìm cho nên đã định từ sớm, sau này cũng không lo không có lão bà”
Cô tức giận trừng mắt người đàn ông này một cái, hắn tính làm loạn thêm hay gì? Đây không phải là đang cổ vũ con trai nên yêu sớm à?
“Mommy, có phải mẹ đang hiểu nhầm chuyện gì đúng không? Thích của con không giống như thích của mẹ” Lâm Thanh Dương phát hiện chuyện không thích hợp.
“Có gì không giống nhau chứ?” Lâm Hương Giang bắt đầu thấy tò mò.
“Thích mà con nói là thích xem Thiến Thiến là em gái, cậu ấy quá đáng thương, ba mẹ của cậu ấy cũng không thể ở bên cạnh ăn sinh nhật với cậu ấy” Sinh nhật mỗi năm của cậu nhóc ít nhất vẫn có mommy ở bên cạnh làm bạn.
“Con thực sự chỉ coi Thiến Thiến là em gái thôi sao?” Lâm Hương Giang cảm thấy rất ngoài ý muốn.
“Tất nhiên rồi, mommy cứ yên tâm đi, con sẽ không yêu sớm đâu, con sẽ giữ mình trong sạch, nhất định sẽ để dành những điều tốt đẹp và trong sáng nhất của con cho vợ tương lai!”
Hả, hóa ra con trai của cô lại trong sáng tự ái như vậy, bỗng nhiên không hiểu sao cô lại có cảm giác hơi ghen tị với vợ tương lai của con trai?
Nhịn không được liếc mắt nhìn người đàn ông ở bên cạnh, con trai của bọn họ đều có tính giác ngộ cao như hẳn có nên học thằng nhóc một chút không?
“Mommy, nếu không mẹ sinh thêm cho con một đứa em gái đi, như vậy con sẽ có người chơi cùng, cũng không cảm thấy nhàm chán nữa.”
Không nghĩ đến việc con trai sẽ có yêu cầu như thế, cô giật mình, sau đó mới phản ứng lại: “Sinh em gái ra là để cho con chơi à?
Con đừng có tưởng bởi” Cô cũng không có ý định muốn sinh thêm đứa nhóc nữa.
Thắng nhóc này vẫn chưa từ bỏ ý định, quay đầu ôm lấy cánh tay của daddy: “Daddy, vậy daddy cố gắng một chút, để mommy sinh thêm em gái cho con đi, nếu không thì em trai cũng được.”
Đáy mắt của Hà Tuấn Khoa hiện lên ý cười, giả vờ nghiêm túc nói: “Hừm… Việc này rất đáng để xem xét”
Lâm Hương Giang trực tiếp cốc đầu của con trai: “Con nghĩ đẹp lắm, đừng có mơ tưởng!”
Thằng nhóc bị đau, che đầu lên án: “Mommy, mommy hung dữ quá!”
Hà Tuấn Khoa nhìn hai mẹ con, đôi môi mỏng hơi cong lên, dưới đáy mắt chứa đầy thâm ý.
Ba người trở lại chung cư, cậu nhóc chơi cả đêm cũng mệt rồi, sau khi tắm xong đòi mommy ngủ cùng mình.
Câu chuyện của Lâm Hương Giang mới kể được một nửa thì cậu nhóc đã ngủ rồi, cô cẩn thận đặt lên trán con trai một nụ hôn, sau đó giúp cậu nhóc đắp chăn đàng hoàng rồi mới nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
Cô vừa đến phòng khách đã nhìn thấy Hà Tuấn Khoa từ trong phòng tắm đi ra, trên eo còn quấn khăn tắm, trong tay cầm một cái khăn lông đang lau mái tóc ướt đắm của mình.
Người đàn ông có thân hình cao gầy, vai rộng eo thon, bình thường rèn luyện không ít, trên người không có miếng mỡ nào, vẻ đẹp nam tính xuất hiện trần trụi ở trước mắt như vậy đúng thật là một loại tội ác dụ dỗ người khác mài!
Cô ho nhẹ một tiếng, vội vàng chuyển tầm mắt đi chỗ khác, từ khi nào bản thân cô lại biến thành một người háo sắc như vậy chứ?
Hà Tuấn Khoa cũng không ngại khi được cô nhìn chằm chảm vào dáng người của mình, hẳn cong môi nói với cô: “Thằng nhóc ngủ rồi?”
“Ừm, ngủ rồi” Cô nuốt một ngụm nước miếng, đôi mắt không thể khống chế được, cứ nhìn loạn.
Nhưng người đàn ông lại lập tức đi đến trước mặt cô, để khăn lông vào trong tay cô: “Giúp tôi lau tóc” Hắn đúng là biết cách sai bảo người khác.
Hän vô cùng tự nhiên ngồi ở trên sô pha, chờ cô đi đến.
Người phụ nữ quỳ gối ở trên sô pha giúp hắn lau tóc, bỗng nhiên nhìn thấy vết thương ở sau lưng hẳn, đó là vết thương lúc hai người cùng nhau lao xuống sông để lại.
Bây giờ có vẻ đã lành rồi, nhưng vẫn để lại vết sẹo hơi mờ, vết thương trên cánh tay của hắn cũng đã lành, có điều nếu nhìn thì vẫn có thể thấy được dấu vết.
Nghĩ đến việc mấy lần hẳn bị thương đều là vì cô, có không khỏi tự trách và đau lòng, đôi tay kìm không được đưa lên xoa vết thương trên lưng của hẳn, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Hắn cảm giác được ngón tay của người phụ nữ vuốt ve sau lưng mình, thân thể không nhịn được mà căng thẳng, lại nghe thấy tiếng thở dài của cô, quay đầu dùng ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm cô.
“Sao vậy? Đau lòng tôi à?”
“Đúng đau lòng anh” Cô cũng không sợ việc phải thừa nhận, dù sao những vết thương kia đều là vì cô.
“Bây giờ em đã biết em nợ tôi bao nhiêu chưa?” Bàn tay to của người đàn ông xoa mặt c( tôi đã biết, không thấy bây giờ tôi phải phục vụ anh đây à?” Nói xong bắt đầu giúp hãn lau tóc.
Đầu tóc của người đàn ông cũng không dài, chỉ chốc lát đã lau gần khô hết.
*Xong rồi, anh muốn dùng máy sấy không?
“Không cần, tôi chưa bao giờ dùng thứ đồ kia”
Thật sao? Không ngờ hắn cũng biết chú ý như vậy.
“Vậy giờ tổng giám đốc Hà cũng không có cần gì khác nữa đúng không? Nếu đúng thì.” Cô đang muốn đi xuống sô pha thì người đàn ông đã vươn tay kéo cô ngồi vào trong lòng ngực.
“Bây giờ tôi cần em” Ánh mắt sá nhìn xuống người phụ nữ đang bối rố “Anh, anh muốn làm gì?” Sao lại có cảm giác không ổn chứ?
“Em không cảm thấy đề nghị tối nay của con trai cũng không tệ sao? Chúng ta nên sinh thêm cho nó một đứa em gái nữa, nếu không thẳng nhóc cũng quá cô đơn rồi” Hà Tuấn Khoa nghiêm trang nói.
Cô biết ngay hẳn sẽ có mưu đồ gây rối mà, tay để ở trước ngực của người đàn ông, không hề do dự từ chối: “Tôi cảm thấy thãng bé chỉ cần một mình quá đủ rồi, con người mà, dù sao cũng phải học được cách sống với cô đơn.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!