Chương 150: Bọn họ giống chờ chồng sao?
Nguyễn Cao Cường thấy cô có chút sững sờ, anh ta cúi đầu nói với tên nhóc: “Cháu chọn quần áo đi, thích bộ nào lấy bộ đó”
“Dạ vâng, cảm ơn chú!” Tên nhóc thật đúng là không khách sáo chút nào.
Lúc Lâm Hương Giang lấy lại tinh thần thì cũng ngăn cản không kịp.
Vốn dĩ nói là cô mua quần áo cho thằng bé, không ngờ rằng đều là Nguyễn Cao Cường mua, quần áo giày dép đều mua không ít, căn bản không cần cô mua.
Mua xong mấy bộ đồ trẻ em, Nguyễn Cao Cường dẫn hai người họ đến khu thời trang nữ, bước vào một cửa hàng nhãn hiệu nổi tiếng, anh ta quay đầu lại nói với cô: “Vào trong xem có gì thích không?”
“Tôi?” Lâm Hương Giang có chút kinh ngạc.
“Nơi này là cửa hàng thời trang nữ, đương nhiên là mua cho em rồi”
“Không cần đâu, tôi không thiếu quần áo” Lâm Hương Giang trực tiếp từ chối, xoay người bước đi.
Cổ tay bị anh ta nắm lại: “Đi vào chọn một bộ” Bộ dạng ôn hòa trang nhã của tên đàn ông này lại có chút bá đạo.
Nhân viên hướng dẫn mua sắm trong tiệm nhiệt tình qua kéo cô: “Thưa cô, cô vào nhìn xem đi, đừng phụ ý tốt của ông”
Cô, ông?
Ánh mắt của nhân viên mua sắm này sao vậy? Bọn họ giống vợ chồng sao?
Trong lúc cô sửng sốt, nhân viên hướng dẫn mua sắm đã kéo cô vào trong tiệm.
Lâm Hương Giang thật sự không có cách nào từ chối, đành phải chọn một bộ váy vừa ra mắt.
Cô bước vào phòng thử đồ, lúc cô bước ra làm cho nhân viên hướng dẫn mua sắm cùng Nguyễn Cao Cường đều nhìn đến ngây người.
“Mommy, mẹ thật đẹp” Đến cả thằng bé cũng cũng không nhịn được mà tán thưởng.
Lâm Hương Giang thầm nghĩ có cần làm quá như vậy hay không? Đúng lúc cô muốn nhìn trong gương thì ngoài cửa có một đám người đi vào, tiếp theo nghe thấy tiếng nói chuyện: “Tổng giám đốc Hà, đây là quầy nội địa của thương hiệu Mouse của Pháp, cũng là cửa hàng quần áo nữ có doanh số tốt nhất trong trung †âm thương mại của chúng tôi”
€ô nhìn thấy người đàn ông cao lớn anh tuấn bị một đám người vây quanh đi tới, tâm mắt của hắn cũng lập tức đặt trên người cô, Ánh mắt sắc bén cứ thế tiến về phía cô, thân mình Lâm Hương Giang khẽ run rẩy.
Quả thực không may chút nào, lại gặp phải Hà Tuấn Khoa ở nơi này.
“Tổng giám đốc Hà?”
Người phụ trách nhìn hẳn đứng ở cửa bất động, không khỏi kì lạ lên tiếng.
Hà Tuấn Khoa nhìn chăm chằm người phụ nữ mặc chiếc váy dài màu vàng nhạt trong tiệm, trong đôi mắt đen láy không biết đang loé lên tâm trạng gì, giọng nói đột nhiên trở nên trầm thấp: “Tiếp tục nói”
Lời này là nói với giám đốc cửa hàng.
Nhân viên hướng dẫn mua sắm trong tiệm lúc này cũng qua đón tiếp: “Tổng giám đốc Hà, hoan nghênh anh tới thị sát, cửa hàng chúng tôi đã đổi sang trang phục mới nhất mùa này, phản ứng của khách hàng đều rất tốt, hiện tại trong tiệm vừa hay có vị quý ông đang giúp vợ chọn một chiếc váy mới”
Vợ?
Ánh mắt Hà Tuấn Khoa ngưng lại, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Lâm Hương Giang, từ lúc nào lại trở thành vợ của Nguyễn Cao Cường?
Trên người hẳn đột nhiên phát ra khí lạnh đáng sợ, làm cho những người đứng bên cạnh hắn vừa khó hiểu vừa kinh hoàng khiếp sợ.
Cô nhân viên hướng dẫn mua sắm kia nhìn ánh mắt lạnh lẽo của hẳn cũng bị dọa một phen, lẽ nào là mình đã nói sai điều gì?
Lâm Hương Giang né tránh ánh mắt, coi như không thấy hẳn.
Nhưng mà Nguyễn Cao Cường lại chủ động chào hỏi, như cười mà không phải cười nhìn thẳng Hà Tuấn Khoa nói: “Thật là trùng hợp, tổng giám đốc Hà tới thị sát sao?”
Không sai, trung tâm thương mại này là sản nghiệp duy nhất của nhà họ Hà, mỗi tháng hắn sẽ bớt thời gian qua đây thị sát.
Hà Tuấn Khoa trong lòng muốn xoay người rời đi, nhưng mà chân hän lại không nghe sai bảo rảo bước tiến lên.
“Tổng giám đốc Cường cùng bà xã đi chọn quần áo sao?” Tiếng nói của hẳn u ám đến đáng sợ.
Nguyễn Cao Cường cũng không phủ nhận: “Anh không phải đã thấy rồi sao?”
Sắc mặt của Hà Tuấn Khoa càng thêm lạnh băng, hắn nhìn thấy cậu nhóc đang đứng bên cạnh hai người họ, trầm giọng nói: “Con ở chỗ này chẳng phải là làm bóng đèn sao? Qua đây”
Người phụ nữ đáng chết vậy mà lại dám mang theo con hắn đi hẹn hò với Nguyễn Cao Cường!
Lâm Thanh Dương không chút nể mặt lắc đầu: “Không”
“Mẹ con cùng người đàn ông khác hẹn hò, con cũng muốn tham gia?”
“Mommy và chú rất xứng đôi, chú đối với con cũng tốt, chú ấy không chê con là bóng đèn!” Hiện tại, Lâm Thanh Dương đối xử với người ba ruột không chút khách sáo, có lẽ là bất mãn chuyện hắn muốn cưới người phụ nữ khác.
Ánh mắt Hà Tuấn Khoa tối đi từng chút, lạnh lùng nhìn chằm chằm đứa con trai phản bội, rốt cuộc ai mới là ba ruột của nó?
“Tổng giám đốc Hà yên tâm, chúng tôi chung sống rất tốt” Nguyễn Cao Cường nói còn cố ý duỗi tay đặt trên vai tên nhóc.
Nhìn bọn họ ở bên nhau thật đúng là giống một nhà ba người, Hà Tuấn Khoa chỉ cảm thấy trong lồng ngực bực tức, hắn không cách nào chịu đựng được Lâm Hương Giang lại dám dẫn con trai của hẳn đi hẹn hò với Nguyễn Cao Cường!
“Lại đây!” Hà Tuấn Khoa lạnh lùng nghiêm khắc nhìn chằm chằm cậu nhóc.
Sau khi Lâm Thanh Dương trở về nhà họ Hà, cậu bé vẫn chưa từng thấy dáng vẻ lạnh lùng nghiêm nghị của hắn như vậy, quả thực đã bị dọa.
Lâm Hương Giang thấy hẳn hung dữ với con trai như vậy, cuối cùng cô lên tiếng: “Dựa theo ước hẹn, hôm nay thằng bé ở cùng tôi, phiền anh đừng quấy rầy chúng tôi”
Ánh mắt sắc bén của Hà Tuấn Khoa quét về phía cô, cô nói đừng quấy rầy bọn họ?
Ôi, làm tốt lắm, cô đã nhanh chóng tìm được mối tiếp theo, mà thẳng bé kia hiện tại cũng không nhận người ba này!
Hà Tuấn Khoa nhìn chăm chằm cô trong phút chốc, cuối cùng cố giữ vẻ mặt lạnh lùng không nói một lời xoay người bước đi, một đám người đi theo phía sau hắn, trong lòng cảm thấy kinh hoàng và khiếp sợ nhưng không dám nói lung tung.
Bọn họ đều khó hiểu, không nghĩ rằng còn có người dám chống đối Boss, cô gái kia cũng thật to gan lớn mật!
Nhìn hắn rời đi, Lâm Hương Giang âm thầm thở nhẹ một hơi, cô còn tưởng rằng hẳn sẽ kiên quyết đem đứa bé đi.
€ó điều bản thoả thuận ly hôn của họ có quy định, bây giờ cô có quyền gặp con trai, hắn không thể ngang tàn tước đi quyền lợi của cô Có điều nhìn sắc mặt hän dường như tâm tình vô cùng gay go, có lẽ là thăng bé không nghe lời hẳn, làm hắn tức giận Lâm Hương Giang cũng không có tâm tình chọn lựa quần áo, liền lấy một bộ.
Giờ ăn cơm đã đến, cô muốn mời Nguyễn Cao Cường cùng nhau ăn một bữa cơm, rốt cuộc hẳn hôm nay vì con trai mà mua quần áo.
tên nhóc nhìn thấy trong trung tâm thương mại có gà rán hamburger, cậu bé kéo tay áo của mommy: “Mommy, con muốn ăn cái kia, có được không?”
Lâm Hương Giang nhìn qua, sau đó nhăn mày: “Loại đồ ăn này không lành mạnh, không phù hợp cho trẻ em……”
“Rất lâu rồi con chưa được ăn, con bây giờ muốn ăn!”
“Muốn ăn thì ăn thôi, chú dắt cháu đi”
Nguyễn Cao Cường cầm bàn tay nhỏ của đứa bé dắt đi.
“Ai, hai người bất đắc dĩ theo sau.
Dưới sự dung túng của Nguyễn Cao.
Cường, tên nhóc gọi ba phần hamburger ba phần gà rán cánh ba phần khoai điều, còn có bánh tart trứng cùng với ăn vặt, cuối cùng là ba ly Coca.
Người phục vụ đem đồ ăn đều bưng theo sau, một bàn đồ ăn này làm Lâm Hương Giang thiếu chút nữa ngất xỉu, thằng nhóc này sao lại gọi nhiều đồ như thế?
“Thần Dương, con không thể ăn nhiều như vậy, bằng không ngày mai cổ họng – Lâm Hương Giang của con sẽ đau” Đồ ăn này nhiệt khí quá lớn, rất dễ phát ban.
Tên nhóc thật ra sớm đã có dự định: “Mommy, mẹ yên tâm, con không ăn một mình, con gọi đều là phần ba người, chúng ta cùng nhau chia sẻ!”
Cậu bé nói rồi đem một phần hamburger lớn đưa tới trước mặt cô: “Mommy, đây là của mẹ” Tiếp theo đem một phần khác đưa cho Nguyễn Cao Cường: “Chú, đây là của chú” Còn dư lại một phần là của cậu bé.
Nguyễn Cao Cường nhướng mày cười nói: “Không †ồi, còn hiểu được việc chia sẻ: Mặc dù là như vậy, Lâm Hương Giang vẫn cảm thấy thằng bé không thể ăn quá nhiều, cô thầm liếc mắt Nguyễn Cao Cường một cái, đều là anh ta nuông chiều thằng bé.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!