Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Ở cửa thang máy có nhân viên phục vụ đang đứng đó đợi, nhìn thấy chiếc huy hiệu trên ngực của Mặc Tây Quyết, lập tức khom người xuống: “Cậu Mặc, chỗ ngồi của anh đã được chuẩn bị rồi, mời đi bên này”

Bậc thang rất cao, rất hẹp và dốc.

Mặc Tây Quyết không nói gì, chỉ kéo tay của Ngôn Tiểu Nặc bước về phía trước: “Chậm một chút”

Trong lòng Ngôn Tiểu Nặc ấm áp, nhanh nhẹn đi theo Mặc Tây Quyết lên trên tầng.

Chỗ ngồi của bọn họ được sắp xếp ở vị trí trung tâm của tầm nhìn. Ở trên bàn có thẻ của Mặc Tây Quyết, ở bên cạnh cũng đặt tấm thẻ của Ngôn Tiểu Nặc.

Ngôn Tiểu Nặc thở dài một hơi, cô biết tại sao bố của Mặc Tây Quyết lại tức giận như vậy rồi.

Chỉ vì cho cô một vị trí hợp lý, điều đó có đáng không?

Lúc cô đang suy nghĩ thì nghe thấy giọng nói của anh: “Ngồi xuống xem đi, đi lâu như vậy rồi, em cũng nên nghỉ ngơi một chút.”

“Ừm, vâng” Ngôn Tiểu Nặc ngồi xuống, các vết đau ở chân vì đi nhiều giờ mới đỡ.

Nhân viên phục vụ lập tức đem lên cà phê, điểm tâm và hoa quả. Ngôn Tiểu Nặc liếc nhìn một chút.

Mặc Tây Quyết liếc cũng không thèm liếc, lực chú ý của anh ấy dường như đều tập chung vào lễ khai mạc.

Mặc Tây Thần hơi ngẩng đầu lên, anh ta nhìn thấy Mặc Tây Quyết đang ngồi như một cây thông ở đó và Ngôn Tiểu Nặc đang ngồi bên cạnh anh, một tiếng thở dài phát ra từ trên khuôn mặt lạnh lùng của anh.

Người em trai lạnh lùng đó của anh ta, dường như cũng không thoát khỏi một chữ tình.

Nhưng mà thân là anh trai phải lựa chọn như thế nào mới tốt đây?

Trong đầu đang suy nghĩ, thì giọng nói của bà chủ Toàn Cơ ở phía sau vang lên: “Anh cả”

“Em gái, làm sao vậy?” Mặc Tây Thần quay đầu lại.

Mặc Tây Thần hơi ngẩng đầu lên, anh ta nhìn thấy Mặc Tây Quyết đang ngồi như một cây thông ở đó và Ngôn Tiểu Nặc đang ngồi bên cạnh anh, một tiếng thở dài phát ra từ trên khuôn mặt lạnh lùng của anh.

Mặc Tây Thần kinh ngạc: “Thật sao?”

Bà chủ Toàn Cơ gật đầu: “Nhưng mà em thật sự rất tán thưởng nha đầu kia. Lúc trước em chỉ cảm thấy cô ấy là một hạt giống tốt, nhưng mà về sau em phát hiện, nhân phẩm của cô ấy rất tốt. Nếu như không nhắc tới gia thế thì rất xứng với anh hai”

Mặc Tây Thần than nhẹ một câu: “Có hơn mười triệu phụ nữ tốt trên thế giới này.”

Bà chủ Toàn Cơ cũng trầm mặc.

Lễ khai mạc diễn ra rất sôi động, có những người mẫu nổi tiếng đang catwalk, có nhiều vũ điệu nhảy múa rất hoành tráng. Cuối cùng, Mặc Tây Thần và ông Smith cùng nhau chụp một tấm ảnh, thể hiện ý nghĩa của việc hợp tác.

Nhìn thấy những siêu mẫu đó, Ngôn Tiểu Nặc lại nghĩ tới Giản Minh, do đó cô dự định lôi điện thoại ra chụp ảnh.

“Không được chụp ảnh.” Mặc Tây Quyết điềm tĩnh nói một câu.

“Hả?” Ngôn Tiểu Nặc kinh ngạc một chút, thấy vẻ mặt của Mặc Tây Quyết không phải là đùa giỡn cho nên cô chỉ có thể cất điện thoại đi.

“Trở về có thể thỏa sức chụp ảnh anh.” Mặc Tây Quyết nhẹ giọng nói: “Bây giờ thì không được chụp.”

Ngôn Tiểu Nặc suýt chút nữa nôn ra máu: “Anh không tự luyến thì không được sao?”

“Đây là điều vốn có của bổn thiếu gia, nào có phải là tự luyến?” Mặc Tây Quyết thẳng thắn nói.

Ngôn Tiểu Nặc liếc nhìn anh một chút, lười so đo cùng với anh ấy. Tại thời điếm này cuộc đấu giá đã chính thức bắt đầu.

Món vật được đưa ra triển lãm đầu tiên chính là một vòng ngọc trắng đồng tâm thời Càn Long, ngọc này trong suốt không có bất kỳ tạp chất nào, và toát lên một ánh sáng ấm áp.

Buổi đấu giá này thật là tuyệt vời, vừa mới mở đầu đã là một đồ vật tốt như vậy.

Sau lời bình luận xuất sắc của người dẫn chương trình thì cũng đã tới lúc đấu giá.

Mặc dù đồ vật cũng rất tốt, nhưng mà những người đấu giá lại rất ít, Ngôn Tiểu Nặc có chút nghỉ ngờ.

Cô nhẹ giọng hỏi Mặc Tây Quyết: “Sao mà lại không có ai muốn món đồ này nhỉ?”

“Chất liệu của ngọc không tồi, nhưng mà không có giá trị đặc biệt” Mặc Tây Quyết điềm tĩnh trả lời cô.

Ngôn Tiểu Nặc gật đầu: “Những người khổng lồ sẽ không cảm thấy hứng thú với những điều nhỏ nhặt này”

“Em thật thông minh” Mặc Tây Quyết vừa cười vừa lấy tay véo mặt cô.

Ngôn Tiểu Nặc hơi cười một chút, sau đó tiếp tục xem buổi đấu giá.

Mấy đồ vật phía sau tuy rằng quý giá, nhưng mà cũng không có đặc sắc gì cả. Món đồ cuối cùng được đưa ra là một viên kim cương đỏ.

Những viên kim cương đỏ được đặt trên tấm vải nhung trắng tinh khiết, giống như quả mận đỏ nở trong tuyết trắng. Làm cho người khác có cảm giác mê hoặc và quyến rũ.

Viên kim cương đỏ này vừa được đưa ra, thì ở xung quanh đã có người tranh luận, bầu không khí bỗng chốc trở nên náo nhiệt.

Mặc Tây Quyết thấy cô nhìn chăm chăm viên kim cương: “Em thích không?”

“Thích” Ngôn Tiểu Nặc buột miệng nói: “Rất đẹp.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!