Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Ngôn Tiểu Nặc mếu máo, nhưng mà lại sợ anh sẽ càng trêu chọc cô hơn, cho nên chỉ còn cách chạm nhẹ lên môi anh.

Mặc Tây Quyết vẫn còn muốn hôn cô, nhưng mà đáng tiếc xe lại dừng lại, bởi vì đã tới nơi muốn tới rồi.

Trong lòng Ngôn Tiểu Nặc vui vẻ, mặt của Mặc Tây Quyết đen như đít nồi xuống xe cùng với cô, bước vào biệt thự.

Căn biệt thự về đêm, ánh sáng rực rỡ như một cung điện, kiến trúc chủ thể là hình cong, và một hồ bơi lớn phản chiếu ánh sáng. Mang đến cho người khác cảm giác như đang ở trong một lâu đài truyện cố tích.

Đã có xe đứng đợi bọn họ.

Ngôn Tiểu Nặc và Mặc Tây Quyết đối xe, trực tiếp đi tới chiếc tháp cao. Mặc dù nói là tháp, nhưng mà lại rất sạch sẽ ngăn nắp gọn gàng.

Bởi vì là ngày mùa đông nên có sàn sưởi ấm, cho nên Ngôn Tiểu Nặc không thấy lạnh một chút nào. Cùng nhau đi tới tầng cao nhất, Mặc Tây Quyết mở lò sưởi lên và thắp nến.

“Tại sao ở tầng cao nhất lại là nến, không có đèn sao?” Ngôn Tiểu Nặc có chút tò mò hỏi.

Mặc Tây Quyết điềm tĩnh nói: “Anh cũng không biết, đây là lúc trước mẹ của anh còn sống đã bố trí” Ngôn Tiểu Nặc càng kinh ngạc hơn: “Lúc trước mẹ của anh từng sống ở đây sao?”

“Biệt thự này là của hồi môn của bà ấy” Mặc Tây Quyết nói: “Nghe nói lúc trước mẹ từng sống ở đây, bà ấy rất thích ngắm khung cảnh của London cho nên thường tới đây” Mặc Tây Thần và Mặc Tây Toàn thân là trưởng nam và con gái út nhưng cũng không giành được của hồi môn mà mẹ yêu thích nhất, có thể thấy mẹ của Mặc Tây Quyết rất thiên vị anh ấy.

Chẳng nhẽ đây là một trong những nguyên nhân mà bố của Mặc Tây Quyết đối xử nghiêm khắc với anh ấy sao? Ngôn Tiểu Nặc lắc đầu, cô đang nghĩ linh tinh cái gì vậy.

Cô đột nhiên nhận ra, đồ vật trang trí ở đây toàn là hình hoa tú cầu.

Ngay cả lan can ở ngoài cửa sổ cũng được khắc hình hoa tú cầu. Rốt cuộc là có bao nhiêu sự yêu thích hoa cẩm tú câu mới như vậy? Bởi vì thời tiết rất lạnh, cho nên Mặc Tây Quyết không cho phép cô mở cửa sổ ra, may là cửa kính sạch sẽ, những người không biết chắc là sẽ lao người vào kính mà đi mất.

Một âm thanh lớn vang lên, Ngôn Tiểu Nặc nhìn xung quanh.

Pháo hoa phụt lên, rực rỡ trên bầu trời.

Cô không kìm được bước nhanh tới bên cửa sổ, nghiêng đầu nhìn cảnh đẹp.

Mặc Tây Quyết đứng phía sau cô, yên lặng nhìn cô.

Cô thích pháo hoa, thích khinh khí cầu, thích hoa hồng. Anh đều nhớ rồi.

“Aaaa” Ngôn Tiểu Nặc kêu lên một tiếng kinh ngạc, trong giọng nói mang theo sự vui mừng: “Mặc Tây Quyết anh mau nhìn đi, tuyết rơi rồi” Những bông hoa tuyết đang tung bay trong bầu trời đêm. Lúc mới đầu chỉ là một vài bông tuyết nhỏ, về sau ngày càng nhiều.

Không biết gió ngừng thổi từ lúc nào, các bông tuyết nhè nhẹ rơi xuống. Đột nhiên ở phía sau lưng hơi ấm, Mặc Tây Quyết khoác chiếc áo choàng dày nặng lên người cô, nhẹ giọng nói: “Muốn đi ra ngoài xem không?” Ngôn Tiểu Nặc gật mạnh đầu: “Anh cũng mặc ấm một chút, rôi chúng ta cùng nhau xem.”

“Được.”

Mặc Tây Quyết mặc một chiếc áo choàng màu đen lên người, sau đó mở chiếc cửa sát đất ra, cùng cô đi ra ngoài. Đi ra khỏi căn phòng ấm áp, một cơn lạnh lập tức ập tới.

Nhưng mà Ngôn Tiểu Nặc dường như không biết lạnh, bởi vì dưới chiếc áo choàng, Mặc Tây Quyết đang nắm chặt lấy tay cô. Toàn bộ London như sáng lên trong tuyết, và dường như nó càng đẹp hơn khiến người khác say lòng. Mặc Tây Quyết nghiêng đầu nhìn cô, bộ lông cáo màu trắng trên chiếc áo choàng màu hồng của cô dường như cử động theo mỗi lần cô hít thở, và nó càng làm nối bật hơn gương mặt thanh tú của cô.

Ngôn Tiểu Nặc cười nhẹ nói: “Tuyết này rất đẹp đúng không?”

“Anh không ngắm tuyết.”

Mặc Tây Quyết nhẹ giọng nói: “Anh đang ngắm em” Lúc anh nói câu này thì đôi mắt đen nhảy của anh còn sáng hơn cả bóng đèn.

Anh đẹp trai tới mức rõ ràng cô biết anh sẽ trêu chọc cô, nhưng mà cô vẫn không kìm được nhìn anh.

Tuyết dần dần rơi xuống nhanh hơn, nó giống như nhịp đập của tim cô, ngày càng nhanh.

Nhưng mà tâm trạng vẫn đẹp như cảnh tuyết đang rơi.

“Hình như em vẫn đang nợ anh cái gì đó” Giọng nói của anh giống như giọng nói của một vị tiên ở trên trời, làm cho trái tim của người khác nhộn nhịp.

Ánh mắt của Ngôn Tiếu Nặc lóe lên, có bông tuyết rơi trên hàng mi của có, khiến hàng mi càng thêm dày hơn. Không đợi cô nói chuyện, Mặc Tây Quyết đã cúi đầu xuống hôn lên môi cô.

Tình cảm nóng bỏng ở trong lòng hóa thành hơi thở ở bên môi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!