Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Khi đến gần mới nhìn thấy, hoá ra là anh mua bóng bay cho cô. “Cho em này.” Mặc Tây Quyết đưa quả bóng hình trái tim màu hồng vào tay cô.

Ngôn Tiểu Nặc nhận quả bóng, dòng người cứ thể đi qua người cô, nhưng trong mắt cô chỉ có một mình anh. “Anh thấy em hôn anh sẽ tốt hơn là nhìn chằm chằm vào anh như vậy.” Giọng nói của Mặc Tây Quyết rất nhẹ nhàng, thực sự giọng rất hay.

Ngôn Tiểu Nặc cầm lấy quả bóng bay, nhẹ nhàng nhón gót chân lên nhưng chỉ vươn được tới cằm của anh.

Mặc Tây Quyết ôm cô vào lòng rồi hôn chặt lên môi cô.

Mọi người ở xung quanh đều đứng lại, hô hào, kêu lên không ngừng và có cả nhiều người chụp ảnh nữa. “Cô xem người đàn ông kia tuy đeo kính râm nhưng rất có khí chất.”

“Đừng có bị si mê nữa, bưoi toi mà lại đeo kính râm chưa biết chừng lại là một kẻ bị mù.”

Mặc Tây Quyết nghe theo âm thanh, và thông qua kính râm lườm thẳng vào người đàn ông vừa nhắc tới anh.

Ngôn Tiểu Nặc cười khúc khích.

Mặc Tây Quyết đột nhiên mất hứng rồi dẫn Ngôn Tiểu Nặc đến một tiệm đồ nướng. “Thịt dê nướng, cà tím, khoai tây lát, bánh bao nướng, cá nướng, ừm, gọi thêm một chai nước cam ép to.” Ngôn Tiểu Nặc vừa đánh dấu vào menu thực đơn, vừa nói với nhân viên phục vụ đứng bên cạnh.

Còn Mặc Tây Quyết chi ngồi bên cạnh im như tượng. “Anh có gửi thấy không? Mùi thơm này làm người ta không thể cưỡng lại được.” Ngôn Tiểu Nặc hít một hơi dài, thơm quá, cô như muốn chảy nước miếng ra rồi. “Ö?” Mặc Tây Quyết đeo kính râm mặc dù không nhìn rõ biểu cảm nhưng khoé môi anh khẽ cong lên lộ ra một nụ cười. “Này, em đang nói tới đồ nướng, anh đừng có mà nghĩ linh tinh.” Ngôn Tiểu Nặc vội vàng giải thích với anh. “Xem ra là anh không phải rồi.” Mặc Tây Quyết nói lên một câu, nụ cười càng sâu hơn, “Anh vẫn chưa làm em hài lòng nên mới để em mượn thức ăn để ám thị anh.”

Ngôn Tiểu Nặc quyết định im lặng là vàng. Một lúc sau, những món ăn cô gọi dần dần được bưng ra.

Ngôn Tiểu Nặc cầm một xiên thịt dê nướng lên, xiên thịt vừa nướng xong vẫn còn dầu và hoà quyện với mùi thơm của thì là và bột ớt, khiến cô không thể chờ thêm được nữa.

Lúc này quản gia Duy Đức tới, báo cáo tiến độ công việc với Mặc Tây Quyết trước, “Cậu chủ, đã xử lý xong cả rồi.” Sau đó ánh mắt liếc về chiếc đĩa có thịt nướng, “Có cần… “Không cần.” Mặc Tây Quyết xua tay, “Bên cạnh còn chỗ ngồi, anh cũng ngồi xuống ăn đi.”

“Tôi?” Quản gia Duy Đức lấy làm ngạc nhiên. “Quản gia Duy Đức.” Ngôn Tiểu Nặc ngước đầu lên, lấy một xiên thịt nướng đưa cho ông ấy, ông ăn thử một xiên đi.”

“Cảm ơn cô Ngôn.” Quản gia Duy Đức nhìn vào đôi mắt trong vắt của cô và bất giác mỉm cười, “Cô cứ dùng tự nhiên, tôi sang bên cạnh một chút.” Ông không dám nhận xiên thịt nướng của Ngôn Tiểu Nặc trong khi có Mặc Tây Quyết ở đó.

Ngôn Tiểu Nặc bĩu môi, lấy một xiên thịt nướng đưa tiếp cho Mặc Tây Quyết, “Anh mau ăn đi.”

Mặc Tây Quyết sững lại một chút rồi mới nhận que xiên thịt nướng.

Coi như cô thông mình, biểu cảm dần dần trở nên dịu thư giãn, lẽ nào cô nghĩ đủ mọi cách để anh ăn cùng cô, mùi vị thật là tuyệt.

Anh nghĩ như vậy, rồi ăn hết một xiên thịt nướng trong vô thức mà không hề thấy khó chịu, ngoại trừ việc anh muốn ăn thêm một xiên nữa.

Ngôn Tiểu Nặc rót hai cốc nước cam ép, “Nào, chúc mừng chuyến thăm lần đầu tiên của anh đến quầy thịt nướng, nâng ly.”

“Nếu không phải là em, anh sẽ không tới đây.” Mặc Tây Quyết khẩy môi một tiếng và nói.

Ngôn Tiểu Nặc không để tâm cười nhẹ và tiếp tục thưởng thức bữa thịt nướng thịnh soạn. Đồ nướng là thứ một khi nếm thử mĩ vị của nó thì chỉ càng bị nghiện mà thôi. Tổng giám đốc cũng là người, cũng không nằm nắm ngoại lệ. “Mặc Tây Quyết, xiên thịt nướng đó là của em!” Ngôn Tiểu Nặc cần một miếng cà tím nướng, chỉ vào xiên thịt nướng trong tay Mặc Tây Quyết và tuyên bố chủ quyền. “Ố?” Mặc Tây Quyết cười khểnh, “Đây là của anh chứ, có giỏi thì cứ cướp.”

“Cướp thì cướp!”

Ngôn Tiểu Nặc đặt miếng cà tím nướng xuống, nhanh chóng tiến tới túm lại xiên thịt nướng. Mặc Tây Quyết sử dụng lợi thế chiều cao của anh đưa đi đưa lại, không để Ngôn Tiểu Nặc lấy được. Quản gia Duy Đức và mấy vệ sĩ đều bị sốc.

Ông chưa bao giờ thấy anh như vậy, Mặc Tây Quyết dùng đồ ăn via hè, không được vệ sinh cho lầm, nhưng lại đặc biệt thấy ngon và vui vẻ như vậy.

Mặc dù đeo kính râm, nhưng nụ cười trên mặt không thể giấu nổi.

Nhân viên phục vụ thấy vậy đành phải lên tiếng, “Này anh chàng, nếu như thấy không đủ có thể gọi thêm cũng không sao, chiếc que này rất nhọn cẩn thận mà bị thương.”

Mặc Tây Quyết đang đùa rất vui, nghe thấy lời nói này, anh lập tức dừng lại. “Cho em này, đừng như vậy.” Mặc Tây Quyết đưa chiếc xiên thịt nướng trong tay anh cho cô.

Ngôn Tiểu Nặc lườm anh lấy một cái, rồi mới ngoan ngoãn ngồi xuống ăn thịt nướng. “Thêm 20 xiên nữa.” Mặc Tây Quyết nhẹ nhàng gọi thêm món, ánh mắt nhìn vào Ngôn Tiểu Nặc một cách đắm chiêu vô thức. Thật hiểm khi thấy cô ăn ngon lành như vậy. Người phục vụ ngya lập tức mỉm cười nhắc đầu bếp làm thêm 20 xiên thịt nướng. Cuối cùng Ngôn Tiểu Nặc cũng ăn một bữa vui vẻ và thoả mãn.

Mặc Tây Quyết xoa lên tóc cô và cười, “Có muốn ăn mì chua cay nữa không?”

“Á, không ăn được nữa rồi,” Ngôn Tiểu Nặc vuốt lên bụng, cười một chút, “Ăn nhiều quá, rất no và vui.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!