Lắng nghe những lời mùa mai của Đan Chi Linh, Đường Hoan đứng đó và không nói gì. Trong tay cô không có bằng chứng nào chứng minh mình vô tội. Cho dù cô nói rất cả họng, họ cũng sẽ không tin.
Chỉ là cô không ngờ người nhà họ Đoạn đều giống nhau, họ đều thích vụ oan cho người khác khi mọi chuyện vẫn chưa được điều tra rõ ràng.
Lắng nghe những lời lăng mạ khó nghe của họ, đôi bàn tay cô siết chặt lại.
Trên đường đến đây, cô đã nhận ra điều đó một cách rõ ràng, cho dù họ nói gì cô đều phải chịu đựng. Bởi vì bà ngoại ở trong tay bọn họ, cô không biết nếu như mình chọc giận họ, họ có ra tay với bà ngoại hay không.
Đan Chi Linh thấy cô cúi đầu không nói, lửa giận trong lòng lại càng mãnh liệt hơn.
Lắng nghe những lời mùa mai của Đan Chi Linh, Đường Hoan đứng đó và không nói gì. Trong tay cô không có bằng chứng nào chứng minh mình vô tội. Cho dù cô nói rất cả họng, họ cũng sẽ không tin.
Chỉ là cô không ngờ người nhà họ Đoạn đều giống nhau, họ đều thích vụ oan cho người khác khi mọi chuyện vẫn chưa được điều tra rõ ràng.
Lắng nghe những lời lăng mạ khó nghe của họ, đôi bàn tay cô siết chặt lại.
Trên đường đến đây, cô đã nhận ra điều đó một cách rõ ràng, cho dù họ nói gì cô đều phải chịu đựng. Bởi vì bà ngoại ở trong tay bọn họ, cô không biết nếu như mình chọc giận họ, họ có ra tay với bà ngoại hay không.
Đan Chi Linh thấy cô cúi đầu không nói, lửa giận trong lòng lại càng mãnh liệt hơn, nhớ tới trước đó đưaxước, cô có biết cô đã khiến Đoạn Thị và Lương Thị của chúng tôi phải chịu bao nhiêu tổn thất không? Đó là một tỷ Số tiền mà cả đời này có cũng không kiểm noi.”
Càng nghĩ càng tức giận, ảnh bạc trắng giống như nước lướt qua mặt ông, ông tiện tay cầm lấy tách trà trên bàn và ném lên người Đường Hoan.
Đường Hoan đang định né, nhưng vẫn không thể tránh khỏi việc bị tách trà đập vào trán. “Am” một tiếng, tách trà rơi xuống đất và vỡ thành nhiều mảnh, nước nóng bắn tung tóe làm ướt quần áo trên người cô.
Trên trán truyền đến một cảm giác đau nhói, áu tươi chảy xuống từ trán cô, nhưng cô không nói một lời.
Ban đầu cô cho rằng chỉ cần cô nhẫn nhịn không lên tiếng, để mặc họ trách mắng, họ sẽ không làm khó cô, cùng lắm là tiến hành gia pháp, dùng roi đánh cô như lần trước.
Chỉ là cô không ngờ họ lại dùng tách trà đánh cô.
Cô kìm nén cơn giận trong lòng, cô không dám hành động một cách thô lỗ,
Bây giờ đối đầu với họ bị thương, người bị thiệt chicó cô, hơn nữa bà ngoại vẫn còn trong tay họ.
Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng có nhịn xuống
Đan Chi Linh nhìn dáng vẻ nhếch nhác của cô, trong mắt xoẹt qua một tia vui sướng,
Lần trước Đoạn Kim Thần vì Đường Hoan mà mắng bà một trận, Đan Chỉ Linh lại càng ghét cô hơn. Giờ thấy cô bị đánh, bà vô cùng hài lòng.
Đoạn Trấn Nam rõ ràng không ngờ Đường Hoàn lại không né tránh, mắt ông hơi mờ đi, nhưng sự tức giận trong lòng ông không hề được giải tỏa.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Đường Hoan đứng đó với vẻ mặt không cảm xúc, trên khuôn mặt không có chút biểu hiện hối hận nào, khoang ngực tức giận pháp phồng không ngừng: “Nhà họ Đoạn chúng tôi hoàn toàn không thể chịu đựng được một cô con dâu như cô, tôi muốn cô lập tức ly hôn với Kim Thần!”
Đôi mắt Đường Hoàn rất phức tạp, trái tim hơi nhói lên.
Từ khi kết hôn với Đoạn Kim Thần, cô biết rằng hai người sẽ không có kết quả tốt, vì vậy không hề cảm thấy ngạc nhiên khi họ nói ra những lời này. khi cô ngẩng đầu lên một lần nữa, đôi mắt của cô rất rõ ràng. Cô không giải thích quá nhiều và nhìn thẳng vào Đoạn Trấn Nam: “Con có thể đồng ý với yêucầu của bố, chỉ cần hai người thả bà ngoại của con ra con sẽ lập tức ly hôn với anh ấy
Dù sao giữa họ cũng không có bất kỳ tình cảm nào. Ban đầu ở bên nhau cũng chỉ là theo như như cầu. Cho dù cô có tình cảm với anh, nhưng nó cũng bị xóa sạch bởi những lời nói lạnh lùng của anh rồi.
Hơn nữa, hiện tại cô thực sự rất mệt mỏi, cô không muốn mỗi ngày bản thân phải sống trong đầu khổ. Có lẽ ly hôn với anh, cô có thể được giải thoát.
Mặc dù bà ngoại cần rất nhiều chi phí điều trị, nhưng chỉ cần cô chăm chỉ làm việc, có lẽ sẽ không thành vấn đề. “Tôi không đồng ý.” Cô vừa dứt lời, một giọng lạnh lùng vang lên, mọi người đều quay đầu lại và thấy Đoạn Kim Thần trong bộ đồ chỉnh tề xuất hiện trước mặt bọn họ, anh bước về phía họ với những bước đi mạnh mẽ.
Trái tim Đường Hoan run rầy, cô càng siết chặt tay hơn, sao anh lại đến đây?
Nghĩ đến cái tát mà cô đánh anh ngày hôm nay, lòng bàn tay cô vẫn cảm thấy có chút nhói đau.
Bộ vest màu đen tôn lên dáng người có thể so sánh với người mẫu của anh, những sợi chỉ vàng ở cổ tay áo đã thể hiện thân phận không tầm thường củaanh khuôn mặt đẹp trai với ngũ quản hoàn hảo, cùng với sự xuất hiện của anh, bầu không khí trong phòng khách đột nhiên lạnh lẽo thêm vài phản
Đoạn Kim Thần bước đến bên cạnh Đường Hoan và nhìn thấy vết thương trên trán có, đôi mắt anh sầu thăm nhưng trong lòng anh rất tức giận, bởi vì vừa đến anh đã nghe thấy Đường Hoan muốn ly hôn với anh,
Bản tay đặt trên eo cô không ngừng siết chặt lại, Đường Hoàn đau đớn cau mày lại, cô muốn thoát ra khỏi sự kim kẹp của anh, nhưng cô không thể di chuyển được. Chỉ cần cô vùng vẫy, anh sẽ càng mạnh tay hơn.
Người đàn ông với hơi thở lạnh lẽo cười khẩy nói: “Nhanh như vậy đã muốn thoát khỏi tôi rồi sao?”
Đường Hoan nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng, trong lòng lại càng đau nhói. Anh luôn có khả năng làm tồn thương cô sâu sắc.
Cô hít một hơi thật sâu và cười khẩy: “Bây giờ không phải là em muốn rời xa anh, là họ dùng bà ngoại để ép em ly hôn với anh, nếu như anh không muốn chúng ta ly hôn, vậy thì anh hãy trả lại bả cho em một cách bình an vô sự. Nếu như họ đã bất nhân trước, vậy thì đừng trách cô bất nghĩa, trước giờ cô không phải là người dễ dàng thỏa hiệp.Nếu như họ đều thích nhằm vào cô như vậy, vậy được, dù sao cô cũng không vui rồi, vậy thì cùng nhau không vui đi.
Đoàn Trấn Nam nghe cô nói như vậy vô cùng giản dữ, sắc mặt của Đan Chi Linh tái mét, đôi mắt nhìn cô như thể muốn rớt ra ngoài “Con tiện nhân như cô nói linh tinh gì vậy? Tôi bắt cóc bà ngoại cô khi nào? Cô bớt ở đây châm ngôi lỵ giản đi, hiện tại chúng ta đang nói đến chuyện của công ty!”
Đan Chi Linh thẩm mắng Đường Hoan trong lòng, không ngờ cô ta lại dám nói ra chuyện này trước mặt mọi người, khuôn mặt bà có chút không kiểm soát được.
Bà sớm biết là cô ta không dễ dàng thừa nhận, dù sao giờ cũng bại lộ rồi, cũng không cần phải giả vờ nữa. Nhà họ đều không thích cô ta, vậy sao cô ta còn phải ép dạ cầu toàn như vậy.
Vừa hay Đoạn Kim Thần đến, dứt khoát đầy hết mọi chuyện lên người anh, cô bình tĩnh và cười khẩy: “Mẹ, con tôn trọng mẹ là trường bối, luôn kính trọng mẹ, nhưng mẹ không nên dùng bà ngoại đề đe dọa con, mẹ dám nói bà ngoại không nằm trong tay của mẹ không?”
Sắc mặt Đan Chi Linh tái mét, bà hận không thểăn tươi nuốt sống cô, những lời nói ra vô cùng khó nghe: “Con tiên nhân như cô, đúng là đổ sao chổi, con mắt nào của cô nhìn thấy bà ngoại có ở trong tay tôi?”
Ánh mắt bà đảo xung quanh, không dám nhìn thẳng vào bọn họ. Đoạn Trần Nam kinh ngạc nhìn bà: “Bà thực sự đưa bà ngoại của cô ta đi sao?” “Tôi không hề Đan Chi Linh lắc đầu không chịu thừa nhận: “Tôi còn chưa nhìn thấy bà ngoại của cô ta, sao có thể biết bà ngoại cô ta ở đâu?” *Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.vip
Bà sống chết không chịu thừa nhận, nhưng Đường Hoan sao có thể khiến bà được như ý nguyện? “Con biết mẹ sẽ không dễ dàng thừa nhận như vậy” Đường Hoan hừ lạnh: “Con có ghi âm lại, có muốn con mở ra cho mọi người cùng nghe không?”
Nói xong Đường Hoan lấy điện thoại từ trong túi ra, sắc mặt Đan Chi Linh tối sầm lại, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!