Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em

Dường như chỉ trong nháy mắt, Đường Hoan đứng bật dậy khỏi chiếc ghế, vội vã lùi về phía sau, ánh mắt cô hoảng loạn, không ngừng lắc đầu. Lương Phi Phi nước mắt giàn giụa, vết bỏng trên tay dần đỏ lên.

“Chị, chị làm gì vậy? Dù cho chị không muốn trà do em rót thì chị cũng không cần phải nổi giận mà làm tới mức này chứ? Em thật tâm thật lòng muốn tới đây xin lỗi với chị, em biết chị vẫn luôn không ưa em, nhưng em thật sự rất muốn làm bạn với chị mà.” Giọng điệu oan ức, cộng thêm biểu cảm trên gương mặt cô, nước mắt rơi lã chã.

Sự cố đột ngột này khiến Đoạn Kim Thần không khỏi nổi giận, anh kéo Lương Phi Phi về phía sau lưng, tường rằng Đường Hoan cố ý làm khó, phẫn nộ nói: “Đường Hoan! Em đừng tưởng được chiều mà làm quá, đừng tưởng anh không dám động tới em!”

Cô được chiều nên làm quá? Rõ ràng cô chẳng hề làm gì cả, nhưng anh lại không chút nghi ngờ mà mắng cô, lẽ nào đàn ông đều thích những loại phụ nữ làm bộ làm tịch yếu đuối, khóc lóc như vậy sao? Trong lòng cô cảm thấy vô cùng nực cười, chồng của cô ở trước mặt vợ của mình bảo vệ một người phụ nữ khác, hơn nữa đây rõ ràng là một vở kịch, anh quả nhiên lại không nhìn ra.

“Anh Kim Thần…đau quá…” Lương Phi Phi lên tiếng, làn da trắng nõn nổi lên vết bỏng đỏ, Đoạn Kim Thần cũng không dám chần chừ, vội vàng đi lấy hộp thuốc tới băng bó cho cô.

Để có thể hãm hại Đường Hoan, mất chút máu cũng đáng, từ nhỏ tới lớn cánh tay đã bao giờ bị bỏng qua đâu. Đoạn Kim Thần giúp Lương Phi Phi bằng bỏ, vừa nói: “Nhẫn nhịn một chút, có hơi đau đấy!”

Đường Hoan cố gắng kiềm chế lại nỗi đau trong lòng, không muốn để anh nhận ra bất cứ điều gì khác lạ. Còn Lương Phi Phi lại ngẩng đầu đắc ý nhìn cô, nụ cười ranh mãnh để lộ trên bờ môi đỏ, khi Đoạn Kim Thần ngẩng đầu lại khôi phục dáng vẻ oan ức đáng thương trước đó. Đường Hoan vẫn chẳng thể ngờ được rằng Lương Phi Phi quả nhiên dám ra tay làm vậy với cô, xem ra người phụ nữ này thật không chút đơn giản, lòng dạ toan tính, trình độ của cô quả nhiên vẫn còn rất non nớt.

Sau khi băng bỏ xong vết thương, Đoạn Kim Thần vừa thu dọn thuốc, vừa dặn dò: “Phi Phi, không được chạm nước vào vết thương, nhớ bội thuốc đúng giờ sẽ nhanh khỏi hơn.

Lương Phi Phi gật đầu, hai mắt long lanh, chớp chớp: “Anh Kim Thần, em tôn trọng chị ấy là vợ của anh, chị dâu của em, nhưng… nhưng chị ấy không thể ức hiếp người khác như vậy được chứ!”

Dứt lời, Lương Phi Phi oan ức đứng bật dậy, chạy ra phía ngoài, “rầm” một tiếng, cánh cửa phòng đóng chặt lại. Tiếng đóng cửa như làm rung chuyển cả căn nhà, như sợ rằng người khác không biết cô đang chịu oan ức vậy.

“Phi Phi. Đoạn Kim Thần đuổi theo vài bước, ngoảnh đầu nhìn Đường Hoan vẫn thất thần đứng ở một bên, bỗng nhiên chợt cảm thấy đau đầu.

Hai người đối mắt nhìn nhau, Đoạn Kim Thần dường như có cảm giác Đường Hoan đã hồi phục lại sức khỏe rồi, anh nói: “Em nghỉ ngơi trước đi.”

Để lại một câu nói, quay người ra khỏi phòng, đi tới bên ngoài cửa phòng Lương Phi Phi, tiếng khóc nức nở truyền ra từ phía trong căn phòng.

“Huhu :

Lương Phi Phi ngồi trên ghế, một nụ cười âm thầm để lộ ra, nhưng tiếng nghẹn ngào lại phát ra từ trong miệng của cô.

“Anh Kim Thần, anh đừng lo cho em, anh vẫn nên quay về xem chị Đường Hoan thế nào đi, dẫu sao chị ấy bây giờ cũng là người bệnh, đắc tội cũng như không

Nghe thì có vẻ như câu nói này chẳng có ý gì, nhưng thực chất lại ẩn chứa một ý nghĩa khác. Chuyện dỗ dành phụ nữ Đoạn Kim Thần trước nay đều không giỏi, sau khi gõ cửa cũng không biết nên an ủi thế nào, cuối cùng đành nói: “Phi Phi, cô ấy không phải cố ý làm vậy, em đừng để tâm chuyện này nữa.

Sắc mặt Lương Phi Phi liền thay đổi, người phụ nữ ấy vốn dĩ không mắc bệnh nhưng lại vờ mắc bệnh để lừa Đoạn Kim Thần. Khẽ “hừ” một tiếng rồi rút điện thoại ra gọi đi, cô đã thích diễn như vậy, vậy thì đừng trách tôi thủ đoạn độc ác.

Ở một bên khác, sau khi nhìn theo bóng lưng của Đoạn Kim Thần rời đi, Đường Hoan thẫn thờ ngồi trên giường, ánh mắt thất vọng nhìn xuống ly trà rơi vỡ trên nền đất, khỏe miệng cong lên. Mấy ngày qua cô đã cố ý tránh mặt Lương Phi Phi vì không muốn xảy ra xung đột với nhau, không ngờ rằng Lương Phi Phi lại cả gan dám tới tận đây để tìm cô, một chút cơ hội cũng đều không bỏ qua. Nhưng những điều này không quan trọng, quan trọng là Đoạn Kim Thần tin lời của Lương Phi Phi, cảm thấy cô đang cố ý gây sự. Giọt nước mắt lăn dài xuống dưới, bờ vai cô khẽ run lên, Đường Hoan đứng dậy chạy vào phòng tắm, khóa cửa nhốt mình rồi gào khóc thảm thiết, cuối cùng cô cũng đã hiểu ra tại sao trái tim của cô lại đau tới vậy rồi, hóa ra là vì yêu.

Mặc dù họ bây giờ đã là vợ chồng, nhưng Đoạn Kim Thần không yêu cô. Trong lễ cưới, anh bỏ lại cô một mình trên lễ đường làm trò cười cho biết bao người, bây giờ, anh lại vì một người phụ nữ khác không rõ trắng đen mà đổ oan cho cô.

Nói cái gì mà hậu tuân vững chắc, bảo vệ cô chứ, tất cả rõ ràng đều chỉ là sự lừa dối mà anh dành cho cô. Yêu và hận đan xen vào nhau, đối với Đoạn Kim Thần, một chút yêu này hoàn toàn không thể xóa đi nỗi hận trong lòng cô.

Một đêm trôi qua, Đường Hoan lại khôi phục dáng vẻ không cảm xúc của bản thân. Ngày hôm sau, trong lúc dùng bữa sáng quả nhiên không nhìn thấy Lương Phi Phi tới ăn cùng, như mọi ngày thì cô từ sớm đã cuốn lấy Đoạn Kim Thần, liên mồm Đoạn Kim Thần ngắn Đoạn Kim Thần dài rồi.

Đường Hoan cũng chẳng nói chẳng rằng, chỉ im lặng ăn sáng. Sau khi chờ một hồi lâu vẫn không thấy Lương Phi Phi xuất hiện, Đoạn Kim Thần tới phòng cô gõ cửa, nhưng không ai trả lời, mở cửa thì phát hiện trong phòng không một bóng người.

Đoạn Kim Thần có chút hoảng hốt, quay người xuống tầng, Đường Hoan thấy anh như vậy cũng không khỏi nghi ngờ.

Không chờ cô lên tiếng, Đoạn Kim Thần liền kéo cô đi ra khỏi phòng ăn. Khi cô vẫn chưa biết Đoạn Kim Thần đang muốn làm gì, anh bỗng nhiên đưa cô tới phòng quản lý rồi dặn dò: “Giúp tôi chăm sóc cô ấy một lúc, lát nữa tôi sẽ cho người tới đón.

Nhân viên quản lý nghe thấy vậy liền gật đầu, biết rõ thân phận của người đàn ông ở trước mặt không hề đơn giản, khoảng thời gian này anh đã bao trọn nơi đây, hơn nữa giá thành cũng không hề thấp, tất nhiên không dám từ chối rồi.

Trước khi rời đi, Đoạn Kim Thần còn dặn dò Đường Hoan cẩn thận, bảo cô không được chạy lung tung, anh sẽ cho người tới đón cô. Rút điện thoại gọi cho thư ký, yêu cầu anh sai người tới đón Đường Hoan, còn Đoạn Kim Thần lại lái xe đi tìm Lương Phi Phi

Đường Hoan từ đầu tới cuối đều không lên tiếng, sau khi Đoạn Kim Thần rời đi, nhân viên quản lý đưa cô tới phòng khách ngồi. Rót trà cho cô xong, nhân viên quản lý nheo mắt cười nói: “Cô Đường, bây giờ cô cứ ngồi yên ở đây, tôi có chút việc xin phép đi trước.”

Đường Hoan khẽ cười, gật đầu nghe theo. Sau khi nhân viên quản lý rời đi, cô ngồi ở đó một mình, ánh mắt ngẩn ngơ nhìn lên màn hình tivi được đặt ở trước mặt.

Không cần đoán cô cũng biết Đoạn Kim Thần đi tìm Lương Phi Phi rồi, không có anh ở bên cạnh, cô cũng chẳng cần tỏ ra ngờ nghệch nữa, vẻ khinh thường được để lộ rất rõ từ trong đôi mắt của cô. Cùng lúc đó, trong một góc giường, Đường Hoan không hề phát hiện ra có khoảng hai ba người đang theo dõi cô.

“Đại ca, người đàn ông đó đi rồi, chúng ta bắt đầu hành động được chưa?”

“Chờ thêm một lúc, chúng ta đã bám theo lâu như vậy rồi, chờ thêm vài phút cũng không sao”

Người đàn ông nghe thấy vậy liền gật đầu, hai mắt sáng lên, thầm mừng rỡ: “Người phụ nữ xinh đẹp như vậy nếu như đưa về làng bắt làm vợ, nhất định sẽ có thể bán được giá cao

Mấy ngày nay, họ từ lâu đã bám theo Đường Hoan rồi, một người phụ nữ xinh đẹp như cô, nếu như bắt được để bản đi nhất định sẽ có được giá rất tốt. Nếu như không phải vì Đoạn Kim Thần luôn ở bên cạnh, họ từ lâu đã bắt Đường Hoan đi rồi, bây giờ cơ hội đang ở gần ngay trước mắt, họ sao có thể để lỡ được chứ?

Chờ tới khi không còn một ai khác, chỉ còn lại một mình Đường Hoan ngồi ở đó, đám người này mới bắt đầu hành động, còn Đường Hoan vẫn đang thất thần, không hề hay biết nguy hiểm đang rình rập phía sau. Cô quay lưng vào phía cửa, cộng thêm tâm trạng rối bời, khi mấy người đàn ông kia tới gần cô mới giật mình cảm nhận thấy.

“Ư… Vừa định hồ cứu, lại bị ai đó bịt chặt miệng, không chờ cô phản ứng nhiều hơn, một cơn đau ập tới từ phía sau gáy, hai mắt cô dần dần nhắm lại rồi ngất đi. Một giây trước khi ngất đi, trong lòng cô thầm gọi tên của Đoạn Kim Thần, mong anh tới cứu cô.

Nhân viên quản lý sợ Đường Hoan ngồi một mình ở trong phòng khách sẽ buồn, sau khi bận xong liền quay trở lại, phát hiện trong phòng khách không một bóng người, ly trà trên bàn cũng không hề được động tới, tưởng rằng Đường Hoan đã được ai đó đón đi rồi nên cũng không hề nghi ngờ gì nhiều hơn. Ở một bên khác, Đoạn Kim Thần lái xe khắp nơi tìm kiếm Lương Phi Phi, vừa gọi điện thoại cho cô nhưng từ đầu tới cuối vẫn không có ai bắt máy.

Đường Hoan bị ai đó dùng một chiếc bao chụp lấy đầu, mơ mơ màng màng ngất đi không biết bao lâu, khi cô tỉnh lại thì phát hiện chân tay đều bị trói, còn xung quanh đều là gỗ cây, vừa nhìn đã biết đây là ở trong rừng.

Cô không biết rõ vị trí ở đây, cũng không biết mục đích thực sự của chúng khi bắt cóc cô là gì, cũng không biết liệu chúng có phải thông đồng với Lương Phi Phi hay không.

Có điều cho dù chúng có mục đích là gì đi chăng nữa, bây giờ điều quan trọng nhất chính là cô bắt buộc phải tìm cách trốn thoát, bằng không nếu rơi vào tay của đám người này thì chắc chắn cô sẽ rất thê thảm.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!