bọn này thật sự không xem anh ra gì,
"Mày nói cô ta là con gái phải không? vậy được chuyện con gái cứ để con gái giải quyết"
Hạ Tư Tư cảm thấy mặt mình bỏng rát, cô vừa bị ăn tát mà cái tát này cô không biết phải nói sao, là do Yên Thần đánh những tay lại là của Phương Tiểu Anh,
đúng, Tôn Yên Thần cầm tay của Phương Tiểu Anh để đánh Hạ Tư Tư,
"Như vậy mày hài lòng chưa?"
"Bọn mày cứt hết cho tao, đừng có chọc tạo điên lên,
ngày mai bọn bây không thấy được mặt trời đâu, cũng nhớ sau này đừng có đụng tới vợ tao"
sát khí của anh bao quanh cả vùng trời làm bọn họ sợ đến tái mặt,
Hạ Tư Tự liền bị Hạ Liêm kéo đi, thật sự chọc đến Tôn Yên Thần quá nguy hiểm, Hạ Liêm cảm thấy nếu còn ở đó một giây sau sẽ bị súng dí vào đầu
mà bắn chết.
Lại nhìn qua Phương Tiểu Anh đang nhìn chằm chầm anh với ánh mắt khó hiểu, giống như việc anh giúp cô là điều không thể vậy, cái ánh mắt này, aaaaa khó chịu chết anh,
"Đi về" sau đó anh bế cô theo kiểu công chúa nghêng ngang bước ra ngoài,
"Anh thả em xuống đi em có chân mà"
cô giãy dụa, cô có cảm giác ai ai cũng đang nhìn họ vậy, xấu hổ chết được,
"Yên" với sự từ chối của cô bên môi anh cũng chỉ có từ này,
Vừa đặt cô lên xe cô lại luyên thuyên
"Em còn chưa chúc thọ ông nội".
"Bộ dạng này của cô muốn chúc thọ ai?"nói ra như khinh thương nhưng anh lại ném qua chỗ cô một chiếc khăn
"lau người đi, lần sau tôi đem cô đến chúc thọ sau"
tay cô cầm chiếc khăn lại nhìn anh, trái tim của cô lại nhảy nhót lung tung,
cô tưởng rằng mình đã chết tâm rồi không ngờ chỉ vì một chuyện ngày hôm nay mà những đau lòng của anh dành cho cô liền mất sạch không còn trong tâm trí của cô nữa,
cái tâm này của cô chết cũng thiếu nghị lực quá rồi,
"Nhìn đủ chưa?" anh đang lái xe lại cứ có cảm giác ai đang nhìn mình chầm chầm nhìn đến anh nóng cả người,
biết anh nói mình cô liền thu lại vẻ thất thố vừa rồi,
"Cô bị người ta ức hiếp cũng không biết phản kháng sao?"
nghĩ đến chuyện vừa rồi anh lại khó chịu trong lòng, cái cô gái này sao lại ngốc như vậy chứ,
"Anh quan tâm sao?" cô bị ức hiếp như vậy cô còn tưởng anh sẽ vỗ tay khen thưởng cho người ta
"Cô là vợ của tôi ngoại trừ tôi thì không ai được phép gây khó dễ cho cô, nghe rõ chưa?"
"Nếu em không là vợ anh thì sao?"
"Thì mặc kệ cô"
"Biết ngay mà" miệng cô lại lẩm bẩm có chút hờn dỗi
"Nhưng bây giờ cô là vợ tôi"
thấy cô lẩm bẩm trong miệng như vậy anh liền lườm cô,
chẳng lẽ anh quan tâm bảo vệ cô lại khiến cô nghi ngờ khó tin đến thế sao,
"Ừm"
nghe mấy câu này của anh lòng cô không khỏi ấm áp, môi cũng câu lên một vòng cung xinh đẹp.
Về đến nhà, cô liền đi tắm, sau khi tắm xong bước ra ngoài đã thấy anh ngồi đó,
tay cô lại vô thức nắm chặt khăn tắm, anh đây là lại muốn nữa sao, cô không muốn đầu,
nhìn thấy cô bước ra nhìn anh như bộ dạng thấy quỷ làm anh buồn bực,
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!