Chương 800
Giống như một khúc đàn dương cầm du dương êm tai bỗng nhiên dừng lại nửa chừng.
“Tối nay em mệt rồi.”
Tô Lam nói với giọng cực kỳ bình thản.
Lời này có ý gì, trong lòng Quan Triều Viễn cũng rõ ràng.
Anh do dự một lát rồi thu tay về.
Anh biết đây là chuyện Tô Lam ghét anh ép cô làm nhất.
Dù hai người vẫn chúc nhau ngủ ngon như mọi khi nhưng họ có thể nghe ra sự xa lạ bên trong.
Tối hôm đó là một đêm khó ngủ của hai người.
Ngày hôm sau mọi thứ khôi phục bình thường.
Quan Triều Viễn vẫn đến công ty từ sáng sớm, Tô Lam cũng nhận được điện thoại của Mạnh Gia Gia, hôm nay cửa hàng bánh ngọt của hai người họ khai trương.
Cửa hàng của hai người có tên là “Nhà của Tô Lam”, là một cửa hàng tích hợp làm bánh và nghỉ ngơi thư giãn, có khẩu hiệu là làm chậm tiết tấu của cuộc sống.
Tô Lam rất mừng vì cô còn có công việc trong lúc không quay phim.
Hôm nay khai trương, cô muốn đích thân dạy một buổi học làm bánh.
“Nhà của Tô Lam” cứ cách một thời gian lại có buổi học làm bánh, lớp đầu tiên khai trương do Tô Lam tự mình đứng lớp, dĩ nhiên thu hút rất nhiều người.
Sau khi “Nhà của Tô Lam” khai trương, Tô Lam bận rộn mấy ngày, sau đó cũng không còn chuyện gì nữa.
Tô Lam cuối cùng cũng nhận được điện thoại của đoàn phim, lại phải bắt đầu quay phim.
Tối hôm trước khi đi, lúc ăn cơm tối, Tô Lam mới nói với Quan Triều Viễn.
“Ngày mai em phải đi quay phim.”
Giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ.
Đầu tiên Quan Triều Viễn sững sờ, sau đó anh hỏi: “Đi đâu?”
“Thành phố S.”
“Phải đi bao lâu.”
“Chắc là hai mươi ngày.”
“Ồ.”
Quan Triều Viễn cũng không biết phải nói gì.
“Bảy giờ ngày mai em bay, anh không cần đưa em đi đâu, em tự đi được.”