Chương 557
Chuẩn bị lời cảm ơn khi đoạt giải là bài tập mà mỗi một người được vào vòng trong đều phải làm, nhỡ nào may mắn thì sao?
Lời cảm ơn khi đoạt giải rất quan trọng, nói sai một câu, cho dù là một chữ, đều có khả năng dính vào tranh cãi.
Thế nhưng, vì Tô Lam quá ngạc nhiên, nên cô đã quên sạch không sót một chữ bài cảm ơn khi đoạt giải mà cô đã chuẩn bị.
Ngay khi Tô Lam chuẩn bị phát biểu lời cảm ơn khi đoạt giải của mình.
Cánh cửa màu bạc bỗng từ từ mở ra.
Vốn dĩ ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt trên người Tô Lam, lúc này, ánh mất của mọi người đều rời về phía cảnh cửa màu bạc.
Cánh cửa màu bạc này là nơi khách mời trao giải đi ra.
Nhưng khách mời trao giải cho Tô Lam đã sớm trao giải xong rồi, vì sao lại mở ra lần nữa chứ? Là sai sót của nhân viên sao?
Ngay khi mọi người đang khó hiểu, đèn sáng lên, chiếu vào ngay giữa cánh cửa lớn!
Vậy mà lại là một người đàn ông!
Một người đàn ông tay ôm bó hoa hồng màu lục!
Khi nhìn thấy người đàn ông này, Tô Lam rợn tròn mắt!
Giản Ngọc!
Vậy mà lại là Giản Ngọc!
Sao anh ta lại đến đây chứ?
Giản Ngọc mặc vest nghiêm chỉnh màu đen, trên mặt vẫn mang nụ cười đùa giốn với đời như trước, từ từ nhếch một bên mép lên.
Tóc mái dài mượt như thác nước của anh, che khuất đi một bên mắt, một bên mắt còn lại như một viên đá obsidian, tỏa ra ánh sâu xa.
Nhìn quen dáng vẻ mặc áo khoác gió của Giản Ngọc, lần đầu tiên cô nhìn thấy Giản Ngọc mặc vest nghiêm chỉnh!
Nhưng chính vì anh ta mặc vest, mới khiến Tô Lam càng thêm sợ hãi!
Quan Triều Viễn ở dưới sân khấu đã nổi gân xanh!
Vì sao tên đàn ông này lại xuất hiện lần nữa?
Hội trường bỗng vang lên âm nhạc lãng mạn.