Giọng cô ta run rẩy: ‘Bây giờ làm gì? Bây giờ có cần hợp đồng không? Tôi… Tôi sẽ lập tức đi chuẩn bị…”
Mộ Mẫn Loan lảo đảo xoay người lại, nhưng vừa bước ra ngoài được hai bước, cô ta lại đột ngột dừng lại.
Không được.
Mình không thể đi như thế này được.
Nếu mình đi anh ta lại biến mất thì phải làm sao?
“Bối Bối, cô đi chuẩn bị hợp đồng đi”
Bối Bối bất lực thở dài, thật ra cô ấy đi theo.
Mộ Mãn Loan không phải ngày một ngày hai, nhiều năm nay chưa bao giờ thấy Mộ Mắn Loan thất thế như thế này.
Bộ dạng này cứ y như là trúng tà vậy đó.
Nhưng nhìn thấy thái độ kiên quyết của Mộ.
Mãn Loan, Bối Bối không còn cách nào chỉ đành đuổi hết những vệ sĩ khác đi rồi ra ngoài thu xếp hợp đồng.
Bây giờ trong phòng nghỉ VỊP chỉ còn lại có hai người.
Mộ Mãn Loan chỉ đứng yên tại chỗ, thậm chí còn không dám chớp mắt lấy một cái.
€ô ta sợ lỡ như mình chớp mắt, mọi thứ trước mắt sẽ biến mất, người đàn ông đó cũng sẽ tan thành mây khói.
Cái tên quanh quẩn trong lồng ngực cô ta mấy ngàn ngày đêm đã đến cửa miệng rồi, chỉ chực thốt lên.
Tuy nhiên, chỉ cần đối diện với ánh mắt lạnh nhạt ấy thì cô ta lại không nói ra được câu gì.
Trong mấy ngàn ngày đêm này, cô ta đã vô số lần tỉnh dậy trong cơn mơ.
Khi ngồi dậy mới nhận ra khuôn mặt mình đã đầm đìa nước mắt.
Cô ta có rất nhiều, rất nhiều lời muốn nói với anh ta, nhưng lại không dám hỏi bất cứ điều gì Cô ta hồi hộp, lo lắng đến mức gần như không thở nổi.
Ngay cả lần đầu tiên cởi từng chiếc cúc áo trước mặt anh ta, cô cũng chưa từng căng thẳng và bất an đến thế này.
Nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt của Mộ Mắn Loan, Âu Dương Hải nở một nụ cười rạng rỡ tựa như ánh mặt trời nhưng nơi đáy mắt lại không có bất cứ cảm xúc gì: “Cô Mộ, cô khó chịu chỗ nào phải không?”
Anh ta vẫn đẹp trai như xưa, nhưng nụ cười lại vô cùng xa lạ Giả vờ như… hoàn toàn không quen biết cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!