Chương 2260
Tô Duy Hưng tuy rằng thông minh, nhưng từ khi sinh ra đến bây giờ chưa từng rời đi quá xa khỏi người cô.
Nếu như đi lạc trong rừng rậm như thế này, thắng bé nhất định sẽ rất sợ hãi.
Không được.
Bản thân phải lập tức đi tìm thãng bé.
Tô Lam tự làm ấm người, đang chuẩn bị đi tiếp vào sâu trong cánh rừng thì phía sau đột nhiên truyền đến những tiếng hô hoán rất lớn.
“Mẹ Duy Hưng, mẹ Duy Hưng”
Cô vừa quay đầu lại, nhìn thấy cô giáo Bạch Tuyết cùng mấy người đàn ông đầu đầy mồ hôi chạy đến.
“Cô giáo Bạch Tuyết, có phải đã tìm được Duy Hưng rồi hay không?”
Tô Lam nghiêng ngả lảo đảo đi tới.
Trên mặt cô giáo Bạch Tuyết lộ ra vẻ khó xử, lắc đầu: “Vừa rồi giáo viên chúng tôi đã huy động rất nhiều phụ huynh đi tìm, ngoại trừ tìm thấy cái này ở bên cạnh khe suối ra thì…
Nói đến khe suối càng làm cho Tô Lam cảm thấy lo lắng.
Cảnh vật xung quanh ở đây rất phức tạp.
Có một vách đá nhỏ bảy tám mét, thậm chí có những cái núi nhỏ cao hơn mười mét.
Tô Lam thấy cô giáo Bạch Tuyết đưa ra một cái túi nhỏ màu đen, trên mặt túi bị bẩn, tất cả đều là dấu vết của nước bùn “Duy Hưng…”
Mắt Tô Lam tối sầm lại, chỉ cảm thấy trời đất như đảo lộn.
Sắc trời đã hoàn toàn tối đen lại.
Được các phụ huynh khác đưa về, chỗ này đã được phong tỏa, bốn năm xe của cảnh sát dừng ở chỗ này.
Tô Lam không biết bản thân đã hôn mê bao nhiêu lâu, khi cô tỉnh lại thì phản ứng đầu tiên đó là muốn đi tìm Tô Duy Hưng.
Chỉ là mấy cảnh sát đã ngăn cô bước xuống dưới: “Rất xin lỗi, cô Tô. Bây giờ trời cũng đã tối rồi, ngọn núi này có địa hình phức tạp, cô không thể đi vào trong”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!