Chương 1740
“Vậy cứ từ từ mà nghĩ, thật sự nghĩ rõ rồi thì đi đối mặt với tất cả những chuyện này. Bây giờ tôi chỉ sợ bản thân anh cũng không rõ rồi lại từng bước đi sai đường.”
Tô Lam vừa dứt lời thì cửa phòng bị đá ra.
Tiếng động rất lớn khiến hai người giật mình, cả hai nhìn ra cửa, Quan Triều Viễn mặt mày xám xịt đứng đó.
“Anh biết ngay em giấu nó ở đây mà! Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, cảm thấy giấu ngay dưới mí mắt anh thì anh sẽ tìm không ra có phải không?” Quan Triều Viễn tức giận quát.
Tô Lam lập tức chắn trước mặt Mục Nhiễm Tranh: “Có gì từ từ nói, đừng động tay động chân!”
“Em tránh ra cho anh, bây giờ em còn bảo vệ nó, cảm thấy anh không dám xử em đúng không?” Thái độ của Quan Triều Viễn rất không tốt.
Mục Nhiễm Tranh không hi vọng vì mình mà hai vợ chồng này cãi nhau.
“Tô Lam, cô tránh ra đi, không sao đâu.”
Nghe Mục Nhiễm Tranh nói vậy, Quan Triều Viễn lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng.
“Giỏi rồi, không sợ đúng không?”
Quan Triều Viễn đẩy nhẹ Tô Lam ra, đi tới trước mặt Mục Nhiễm Tranh.
Cái gì nên đến thì sẽ đến, Mục Nhiễm Tranh biết lần này Quan Triều Viễn ra tay thì chắc chắn sẽ không nhẹ, đã rất lâu rồi anh không bị chú của mình đánh.
Mục Nhiễm Tranh im lặng chờ đợi mọi thứ đến.
Quan Triều Viễn giơ tay lên đánh vào đầu Mục Nhiễm Tranh.
“Trốn ở đây thì không phải đàn ông, là đàn ông thì phải tự mình đối mặt! Đi theo chú!”
Không ra tay?
Ngay cả Tô Lam cũng cảm thấy bất ngờ.
Lúc Mục Nhiễm Tranh theo Quan Triều Viễn, hai người lên xe, chắc Quan Triều Viễn sẽ đưa Mục Nhiễm Tranh về nhà nhỉ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!