Chương 1114
“Em làm gì thế? Hay là chúng ta vận động trước rồi ăn cơm sau?” Quan Triều Viễn cười xấu xa với Tô Lam.
“Vận động cái đầu anh!” Tô Lam lập tức rút tay về.
“Là em sờ đùi anh trước mà!”
Tô Lam đỏ bừng mặt tiếp tục ăn cơm.
Ăn cơm xong, Tô Lam thu dọn bát đũa, Quan Triều Viễn ngồi trên giường, để Tô Lam ngồi trên đùi anh, lúc đang định nói chuyện thì điện thoại của Quan Triều Viễn kêu một tiếng.
Anh liếc nhìn với vẻ bất lực.
Tô Lam nhìn thấy trên màn hình hiện thị lời nhắc một rưỡi chiều phải họp.
“Anh mau nghỉ ngơi một lát đi, lát nữa còn phải họp. ”
“Cho anh ôm thêm một lát đi, lâu lắm rồi anh không được ôm em.” Quan Triều Viễn vùi đầu vào cổ Tô Lam.
“Về nhà rồi ôm, dù buổi trưa anh không ngủ cũng phải chợp mắt nghỉ ngơi một lát, buổi chiều mới có tinh thần.” Tô Lam vuốt ve gương mặt Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn ngẩng đầu vén tóc mai của Tô Lam ra sau tai, “Vậy anh nghe em.”
“Ngoan!” Tô Lam xoa đầu Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn lập tức trừng to mắt.
“Đây là câu nói của anh cơ mà!”
“Ai nói thì là của người đó!”
Quan Triều Viễn cười xấu xa bóp mông Tô Lam.
“Buổi tối tắm rửa sớm chờ anh về nhé.” Vừa nói anh vừa nháy mắt với Tô Lam.
Ý tứ không thể rõ hơn được nữa.
Tô Lam chỉ coi như không nhìn thấy, lập tức đứng dậy, “Mau nghỉ ngơi đi!”
Quan Triều Viễn chỉ vào mặt mình, Tô Lam lập tức lại gần hôn lên mặt anh, “Em đi đây.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!