Đúng lúc này, bên tai Tô Lam chợt nghe thấy tiếng nói chuyện của hai mẹ con họ ở dưới lầu.
"Triều Viễn, chẳng phải con vẫn chưa thoát khỏi mối quan hệ tình cảm trước kia sao? Vậy Tô Lam cô ta..."
Lục Trang Đài đang nói chuyện nửa chừng thì Quan Triều Viễn đã ngắt lời bà ấy: "Mẹ, con biết bản thân mình đang làm gì, mẹ đừng lo lắng."
"Mẹ biết là con đang muốn trả thù mẹ đúng không?" Một lúc lâu sau, giọng nói của Lục Trang Đài kéo cao lên.
"Mẹ là mẹ của con, tại sao con phải trả thù mẹ? Hơn nữa con sẽ không dùng cuộc hôn nhân của mình để làm công cụ trả thù." Trong lời nói của Quan Triều Viễn kèm theo sự lạnh lùng.
Tô Lam không khỏi nhíu mày khi nghe đến đây, chẳng lẽ giữa hai mẹ con nhà bọn họ thật sự có thù hận gì sao? Cuộc trò chuyện của họ có một chút căng thẳng.
Còn có mối quan hệ tình cảm trước đây mà mẹ Quan Triều Viễn đã nói về nó là như thế nào? Ý bà ấy muốn nói Quan Triều Viễn rất yêu bạn gái cũ của anh sao?
Tô Lam không đoán ra được, nhưng lòng tò mò mãnh liệt khiến cô tiếp tục nghe trộm trên cầu thang, mặc dù cô biết nghe trộm chuyện của người khác nói là rất bất lịch sự, nhưng nội dung trong câu chuyện của họ cũng có cô trong đó.
"Không phải vì trả thù mẹ mà còn tùy tiện lấy người phụ nữ đó rồi dẫn về đây sao? Cô ta không có gia thế, cũng không có tài năng, cho dù khuôn mặt cũng xinh đẹp nhưng vẫn chưa đến nỗi nghiêng nước nghiêng thành, rốt cuộc con nhìn trúng cô ta ở chỗ nào? Gia đình chúng ta như thế nào con còn không biết sao? Mẹ có cô con dâu như vậy nếu truyền ra ngoài con muốn khiến cho mẹ mất hết mặt mũi à?" Lục Trang Đài có chút ngưng lại.
"Tô Lam đang mang thai đứa con của con." Quan Triều Viễn chỉ nói câu này trước những câu hỏi dồn dập của Lục Trang Đài.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!