“Cô....” Lời Tô Lam nói khiến Lam Dịch Bân không nói được câu nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Đôi mắt Tô Lam liếc nhìn đống bừa bãi trên sàn nhà, nói: “Anh quét sạch chỗ này đi.”
Nói xong, Tô Lam xoay người rời đi.
Lúc này Lam Dịch Bân có chút tức giận: “Chỗ này là do cả hai cùng làm, dựa vào đâu chỉ có một mình tôi dọn? Tối đa một người cũng phải quét một nửa.”
Nghe vậy, Tô Lam dừng chân, quay đầu cười lạnh nói: “Anh thích quét hay không thì tuỳ, dù sao tôi cũng không quét, cùng lắm để Jessica đuổi việc thôi, tôi không quan tâm!”
Nói xong, cô xoay người rời đi.
Lam Dịch Bân tức giận đến mức dậm chân nhưng cũng không làm gì được, anh ta rất cần công việc ở Khải Hàng, chỉ có thể lấy chổi và cây lau nhà tức giận dọn dẹp...
Tô Lam đi thẳng vào toilet, ngồi trên bồn cầu, nhìn bồn rửa tay nhỏ hẹp, nước mắt không kiềm được rơi xuống.
Cô nhớ rõ những những ánh mắt khinh thường các đồng nghiệp nữ nhìn mình, cô thật sự rất mất mặt.
Có vẻ như những đồng nghiệp nữ đó đều có ý kiến với cô từ khi cô vào công ty, nhưng cô chưa bao giờ đắc tội mấy người đó mà? Chẳng hạn như chuyện vừa rồi, nếu như ở công ty trước xảy ra chuyện này, nhất định sẽ có một hai đồng nghiệp nữ tới an ủi mình, nhưng bây giờ không những không ai tới an ủi mình, mà dường như các cô đều sợ đến gần cô vậy.
Cô không biết có phải là đặc tính của công ty như thế, không có tình bạn giữa các đồng nghiệp, hoặc là Lam Dịch Bân thường xuyên tung tin đồn thất thiệt về mình.
Thật ra bình thường tên Lam Dịch Bân kia nói chuyện hay hành động đều có chút đáng khinh, các đồng nghiệp nữ trong văn phòng đều trốn anh ta rất xa, theo lý có lẽ sẽ không có ai tin tưởng lời anh ta nói cả.
Đúng rồi, lần trước Lam Dịch Bân đã nói trước đây mình đi tìm những kẻ giàu có, vì tiền mà đi theo người ta, tin đồn này anh ta nghe từ đâu tới?
Có thể nói Tô Lam chưa từng bị một người đàn ông nào sỉ nhục như thế, anh ta không đánh chửi mình, cũng không động tay động chân với mình, nhưng lại sỉ nhục nhân cách của mình. Cô có vén váy lên câu dẫn anh ta sao? Tô Lam nghĩ lại cũng thấy buồn cười, anh ta cho rằng Lam Dịch Bân mình là kẻ vạn người mê sao? Không có ngoại hình, năng lực lại không, càng không có phong độ, cô sẽ quyến rũ anh ta ư? Lại còn nói vén váy, trời ạ, thật sự làm cô buồn nôn.
Trong lúc Tô Lam cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu, bỗng nhiên tiếng giày cao gót vang lên bên ngoài.
Tô Lam biết có người tới, vậy nên vội vàng lấy khăn giấy lau khô nước mắt trên mặt.
Tuy nhiên, những lời nói truyền ra từ bên ngoài khiến tay cô cứng đờ!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!