Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

 

Nghe vậy, Tô Lam nhìn vào đôi mắt chân thành của Kiều Tâm. Cô biết Kiều Tâm không nói chơi, mỗi lần cô khó khăn nhất đều là Kiều Tâm giúp cô, tất nhiên cô cũng giúp cô ấy khi cô ấy khó khăn nhất. Có thể nói hai người là chị em hoạn nạn có nhau qua bao nhiêu năm nay, còn thân hơn cả người thân, Tô Lam không khỏi cảm khái Tô Lam cúi đầu nghĩ ngợi, bây giờ thật sự đã đến bước đường cùng rồi, cô cũng chẳng có bao nhiêu tiền, chỉ có một đống hàng chưa bán được, hơn nữa còn cả Xuân Xuân. Sau khi chuyển ra khỏi nhà Quan Khởi Kỳ, cô không thuê nổi chị Vu nữa, chỉ có thể vừa ở nhà bán hàng online vừa chăm Xuân Xuân, bây giờ thật sự không còn con đường nào khác để đi cả. Thế nên ngay sau đó, Tô Lam nhìn Kiều Tâm, nói: “Kiều Tâm, cậu biết tớ đang bán hàng online, bình thường trong nhà đều là hàng hóa, hơn nữa Xuân Xuân mới một tuổi, chắc chắn sẽ rất ồn, vả lại tớ còn có Minh An nữa, thằng bé cũng sẽ thường đến với tớ, ở chung với chúng ta, cậu cần phải kiên nhẫn nhiều lắm.” Thấy vẻ mặt khó xử của Tô Lam, Kiều Tâm xua tay nói: “Cũng đâu phải tớ không biết tình hình của cậu, cậu muốn làm gì cứ làm, nhưng nói rồi đấy nhé, tớ ở bên trong cửa kéo, cậu với Xuân Xuân ngủ ở sofa giường. Bình thường cậu ở nhà nhiều, tiện thể dọn dẹp nhà cửa là được rồi.” 

Nghe thấy những lời này, Tô Lam vui vẻ, cười nắm tay Kiều Tâm: “Kiều Tâm, cậu biết cậu giúp tớ giải quyết rất nhiều vấn đề nan giải không? Bây giờ tới thật sự không còn đường để đi nữa rồi.” “Cậu còn có tớ mà, với cả câu là chủ nợ của tớ, tớ còn nợ cậu nửa năm tiền thuê nhà công thêm năm nghìn tệ tiền mặt đấy. Nhưng tớ nói trước, giờ tớ không trả cho cậu được đâu, tiền của tới dùng cho mẹ tớ hết rồi, giờ tớ chỉ có thể cung cấp chỗ ở cho cậu thôi, ha ha.” Cuối cùng Kiều Tâm bật cười. 

“Vậy thôi tớ đã cảm kích không hết rồi, còn tiền thì khi nào cậu có rồi trả tớ, tớ cũng đâu có nói không cần.” Tô Lam cười nói. 

“Tớ biết cậu không rộng lượng như vậy mà!” Kiều Tâm liếc Tô Lam một cái. 

Hôm nay, sau khi Tô Lam về bèn muốn tìm Quan Khởi Kỳ nói một tiếng. Cô phải chuyển đi rồi, dù sao thì ở nhà người ta lâu như vậy, cô cũng cần phải báo với người ta một tiếng chứ. 

Nhưng hỏi chị Vu xong Tô Lam mới biết mấy hôm nay Quan Khởi Kỳ không hề về nhà, cô không khỏi cau mày, thầm nghĩ: Anh ấy đang có ý tránh mình sao? Xem ra sau này không muốn nhìn thấy mình nữa à? 

Sau khi đắn đo rất lâu, Tô Lam mới cầm điện thoại gọi vào số của Quan Khởi Kỳ 

Sau khi gọi đi, chuông đổ mười tiếng thì đầu kia mới bắt máy: “Alo?” Ngừng lại một giây, sau đó đầu bên kia điện thoại mới vang lên giọng của Quan Khởi Kỳ. 

Giọng Quan Khởi Kỳ hơi trầm, mặc dù anh ấy cố ý che giấu nhưng Tô Lam vẫn có thể nghe ra. 

Tô Lam nhíu mày, cô biết bây giờ nói cô và Xuân Xuân muốn chuyển khỏi đây thì chắc chắn cũng sẽ tổn thương đến anh ấy, nhưng đau dài chi bằng đau ngắn, cô với anh ấy đã hết hi vọng, không cần phải dây dưa thêm nữa, như vậy chẳng tốt cho ai hết. 

Vì vậy ngay sau đó, Tô Lam hạ quyết tâm, bèn nói: “Khởi KLỳ, em với Xuân Xuân chuẩn bị chuyển đi.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!