“Nếu nói thế thì anh cũng đã hại anh em chúng tôi. Anh nói là gây ra một vụ tai nạn giao thông nhưng cũng không nói rằng đối phương là nhân vật lớn ở Giang Châu, anh em chúng tôi đâm hỏng xe người ta, người cũng gãy tay rồi. Bây giờ anh em chúng tôi toàn phải ẩn nấp trốn tránh, người đó luôn cho người theo dõi chúng tôi. Người ta là tổng giám đốc của Thịnh Thế, người như vậy chúng tôi có thể đắc tội nổi sao? Không được, không được, ít nhất anh phải đưa cho anh em chúng tôi năm mươi vạn, chúng tôi không dám ở Giang Châu thêm nữa, chúng tôi phải đi tránh tai họa ập đầu. Nếu như để cho tổng giám đốc của Thịnh Thế đó biết được anh em chúng tôi cố ý, chúng tôi sẽ không gánh nổi, người như vậy chúng tôi không thể đắc tội được!” Nói đến đây, tên béo đó cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Mà nghe đến đây, toàn thân Tô Lam đều đang run rẩy.
Lần trước, lần trước lúc làm giám định quan hệ ba con, Quan Triều Viễn đến muộn, kết quả là trên đường xảy ra tai nạn giao thông, Quan Triều Viễn bị gãy tay, hiện tại vẫn còn bó bột trong khi đó đầu của Minh An bị bầm tím.
Hóa ra, hóa ra vụ tai nạn giao thông này không phải là ngẫu nhiên mà là Quan Khởi Kỳ tìm người sắp đặt chuyện này.
Nghĩ đến đây, tay của Tô làm hoàn toàn run rẩy, Quan Khởi Kỳ, Quan Khởi Kỳ lại có thể làm ra những chuyện như này sao?
Trời ơi! Cô lại có thể kết hôn với loại người gì vậy? Trong chốc lát Tô Lam cảm thấy có hơi choáng váng đầu óc.
Cô đỡ lấy đầu, cố gắng chống đỡ, cảm thấy Quan Khởi Kỳ quá đáng sợ!
Nếu như người như vậy sau này ngày nào cũng sinh sống cùng mình, ngày nào cũng chung chăn chung gối với mình, có phải cô sẽ cảm thấy rất sợ hãi? Lúc ngủ cô có thể nhắm mắt được không?
Lần này, Tô Lam cảm thấy vô cùng hối hận!
Chuyện lần trước, cô đã quá dễ dàng tha thứ cho Quan Khởi Kỳ như vậy, cô còn tưởng rằng anh ấy chỉ nhất thời lầm lỡ nhưng thực ra anh ta chính là một kẻ phạm tội nhiều lần. Cô còn không biết anh ta còn bao nhiêu chuyện dấu bản thân mình, đã làm bao nhiêu việc không có tình người nữa.
Quan Khởi Kỳ ở bên ngoài nghe thấy lời nói của tên béo đó, cũng vô cùng căng thẳng, bước lên trước nắm lấy cánh tay của anh ta và hỏi: “Anh nói gì? Anh nói Quan Triều Viễn cho người canh chừng anh em các người? Mấy lần các người đến tìm tôi có phải anh ấy cũng biết không?”
Tên béo đó đẩy Quan Khởi Kỳ ra và nói: “Ít nhất thì anh đưa tiền ngay cho chúng tôi, để chúng tôi lập tức đi tránh tai hoạ, nếu không chúng tôi sẽ bị Quan Triều Viễn bắt được, hoặc là anh ta tìm được chứng cứ gì, chúng ta đều ngồi trên cùng một chiếc thuyền, ai cũng không thoát được!”.
Câu nói này có vẻ rất có tác dụng, Quan Khởi Kỳ lập tức nói: “Năm mươi vạn, được, tôi sẽ lập tức bảo thư ký của tôi chuyển vào tài khoản cho anh, ngay bây giờ anh với anh em của anh lập tức cút khỏi Giang Châu!”
Nghe thấy lời nói này, tên béo đó nói: “Được thôi, tốt nhất là anh nói phải giữ lời, nếu không thì anh em chúng tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào!”
“Hiện tại các người lập tức thu dọn đồ đạc, tiền sẽ được nhanh chóng chuyển vào tài khoản của anh.” Quan Khởi Kỳ nói.
“Được, vậy thì anh em chúng tôi rút lui trước, chúc luật sự quan tân hôn vui vẻ!” Nói rồi tên béo đó đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!