Tô Lam dựa lên tấm kính, tâm trạng đột nhiên có hơi nặng nề, nhớ lại Minh An kéo tay mình khóc tỉ tê.
Chờ tới khi Minh An quay lại, cô và Quan Khởi Kỳ đã kết hôn rồi, không biết đến lúc đó tên nhóc kia có khó chịu không nhỉ?
Trong lúc nghĩ tới chỗ này, Tô Lam đột nhiên thấy một bóng người xuất hiện trước mặt, chợt loé lên rồi tiếng vào phòng vệ sinh bên cạnh.
Dáng vẻ của bóng người kia mập mạp, mũ lưỡi trai trên đầu khiến cô vừa nhìn một cái đã nhận ra đó là một trong hai tên khốn kiếp đã tìm Quan Khởi Kỳ mấy ngày trước.
Tên mập suýt nữa đã làm nhục cô đã đội chiếc mũ lưỡi trai lúc gặp Quan Khởi Kỳ ở công viên mấy ngày trước, hơn nữa cơ thể tròn vo của anh ta cũng độc nhất vô nhị.
Tô Lam không nhịn được hơi sửng sốt, trong đầu nghĩ: “Hôm nay là hôn lễ của cô và Quan Khởi Kỳ, đại sảnh tầng một và phòng tiệc ở tầng hai của khách sạn năm sao này đều đã được bao trọn, sao tên mập này lại đột nhiên tới đây?
Sau đó, Tô Lam đưa ra kết luận, chuyện này chắc chắn không phải trùng hợp, chắc chắn có âm mưu gì đó.
Một giây sau, Tô Lam cản đảm đi tới trước cửa nhà vệ sinh.
Giương mắt nhìn một cái, trên phòng rửa tay nam, Tô Lam nhẹ nhàng đẩy cánh cửa khép hờ. Bên trong không một bóng người, người vừa đi vào lúc nãy hẳn là vào gian bên trong, lòng Tô Lam nhói một cái, cất bước nhẹ nhàng đi vào. Đồng thời trốn vào một gian, lúc này vừa đúng lúc bên trong có tiếng bơm nước, che giấu tiếng cô đi vào.