Từ sau lần đó, mấy ngày liên tiếp, Tô Lam cũng không thấy bóng dáng của Quan Khởi Kỳ.
Tô Lam vốn còn tưởng là chuyện ngày hôm đó cứ thế đã qua, hôm sau chỉ cần làm ra vẻ như chưa có chuyện gì, sau này chú ý không ở riêng một chỗ với Quan Khởi Kỳ là được.
Nhưng mà, mọi chuyện lại không phát triển theo hướng mà cô dự đoán như vậy, mấy ngày liên tiếp Quan Khởi Kỳ đều tránh mặt như vậy, khiến cho Tô Lam càng cảm thấy mất tự nhiên.
Buổi tối hôm nay, Tô Lam với chị Vu ăn cơm chiều xong, chị Vu ở trước bàn ăn thu dọn bàn, Tô Lam đóng gói bưu kiện trên sàn nhà ở phòng khách.
Chị Vụ vừa lau bàn vừa nói: “Cô Tô, cô nói xem có phải tôi đã làm sai gì đó phật ý luật sư Quan không? Sao hôm nay cậu ấy về nhà cũng không tới ăn cơm chứ? Hay là chê cơm tôi nếu không hợp với khẩu vị của cậu ấy?”.
Nghe thấy lời này, Tô Lam ngẩng đầu hỏi: “Chị nói là tối nay Khởi Kỳ tan tầm về nhà sao?”
“Đúng vậy, lúc vừa nãy tôi đi ra ngoài đổ rác nhìn thấy cậu ấy, tôi còn hỏi cậu ấy có tới ăn cơm chiều không, cậu ấy nói không tới.” Chị Vu trả lời.
Nghe vậy, Tô Lam biết anh ấy đang cố ý trốn tránh mình, vì thế bèn nói: “Có lẽ lát nữa anh ấy có cuộc hẹn cũng không biết chừng.”
Ngay sau đó, bỗng nhiên chị Vu nói: “Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, hình như luật sự quan bị cảm nặng thì phải, tôi thấy cậu ấy cứ hắt hơi suốt thôi, với cả tinh thần cũng không tốt.”
“Cái gì? Chị nói anh ấy bị bệnh sao?” Nghe thấy lời này, Tô Lam nhíu chân mày.
“Ừ, có lẽ là bị bệnh, nên mới ăn không vào chăng.” Chị Vu trả lời.
“Thế anh ấy có uống thuốc không?” Tô Lam có chút lo lắng cho Quan Khởi Kỳ.
“Việc này thì tôi không biết.” Chị Vụ lắc đầu nói.
Bình thường cơ thể của Quan Khởi Kỳ rất tốt, gần như không bị đổ bệnh, thế nên trong nhà anh ấy cũng chưa bao giờ có mấy loại thuốc men gì.
Nghĩ đến đây, Tô Lam vội vàng chạy về phòng tìm thuốc cảm và sốt tới, sau đó nói với chị Vu: “Chị Vu, Xuân Xuân sắp phải ngủ rồi, chị đưa con bé đi giúp em một chút, em qua đó xem thử Khởi Kỳ, đưa cho anh ấy ít thuốc.”
“Được.” Chị Vũ khẽ gật đầu.
Tô Lam ra cửa, lập tức đi tới trước cửa lớn nhà Quan Khởi Kỳ, sau đó ấn lên chuông cửa.
Chuông cửa vang lên hồi lâu, cũng không thấy Quan Khởi Kỳ tới mở cửa, Tô Lam càng chờ thì trong lòng càng hốt hoảng.
Do dự một lát, Tô Lam bèn vội vàng quay trở về lấy chìa khóa, vì đề phòng trường hợp khẩn cấp, Quan Khởi Kỳ có để lại một cái chìa khóa ở trong nhà Tô Lam, đề phòng bất trắc, không ngờ hôm nay lại cần phải dùng tới.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!