Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Cuộc điện thoại này của anh đã kéo dài hơn nửa tiếng, anh cũng không phải là một người thích gọi điện thoại, hôm nay lại bị làm sao vậy? 

Đột nhiên, một ý nghĩ nào đó chui vào trong đầu của Tô Lam, Quan Triều Viễn đang làm việc qua điện thoại sao? 

Liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường, bây giờ đã hơn tám giờ sáng, bình thường lúc này anh đã đang ở trên đường đi làm, vừa nãy chắc chắn là anh đang gọi điện thoại để bàn giao công việc cho cấp dưới. 

Nghĩ tới đây, Tô Lam cũng biết là mình làm trễ nải công việc bình thường của người ta, cho nên trong lòng sinh ra cảm giác không đành lòng. 

Cuối cùng, mấy phút sau đó, Quan Triều Viễn đã nói xong, dứt khoát cúp điện thoại. 

Nâng mí mắt lên nhìn thấy Tô Lam, Quan Triều Viễn hơi nhíu mày lại, Tô Lam vội vàng cầm điện thoại di động lên, gõ một hàng chữ tiến lên. 

“Anh đi làm việc đi?” 

“Tôi ở đây cũng có thể làm việc được.” 

“Tôi cũng có thể ở một mình tại đây, bây giờ tôi có thể ăn có thể ngủ, cũng chỉ không nghe thấy được thôi.” 

“Nhưng mà...” 

“Đừng nhưng nữa, nếu như... Tôi nói là nếu như anh sẵn lòng thì sau khi tan làm có thể đến nữa.” 

Tô Lam gõ xong dòng chữ này, đột nhiên trên mặt lại nóng bừng. Trong lòng thầm nghĩ: Anh ấy sẽ sẵn lòng tới đây sao? Phải chăng là bản thân đã hơi tự mình đa tình rồi? 

Ngay sau đó, đột nhiên Tô Lam bị Quan Triều Viễn đầy trên giường, để cô nằm xuống. 

“Em cứ an tâm ở lại nơi này nghỉ ngơi, tôi xử lý xong chuyện ở công ty là sẽ đến.” Quan Triều Viễn gõ một hàng chữ cuối cùng. 

Tô Lam ngoan ngoãn gật đầu bày tỏ đồng ý với anh. 

Lúc này Quan Triều Viễn mới yên tâm xoay người đi về phía cửa. 

Bỗng nhiên hiện tại Tô Lam nghĩ tới điều gì đó, muốn gọi Quan Triều Viễn quay lại, nhưng bây giờ cô thật sự không có quá nhiều sự tự tin đối với năng lực nói chuyện của mình. Trong tình thế cấp bách, quay đầu lại nhìn thấy hộp khăn giấy ở trước mắt, cô lập tức rút hai tờ giấy ra, vo tròn lại thành quả cầu nhỏ, sau đó ném về phía sau lưng của Quan Triều Viên! 

Đúng lúc cục giấy lao trung vào mục tiêu là sau ót của Quan Triều Viễn, Tô Lam không kiềm chế được há to miệng, sau đó cúi đầu cười. 

Quan Triều Viễn đưa tay lên sờ sau ót, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một quả cầu giấy đang nằm lăn lóc trên đất, đến khi ngẩng lên nhìn về phía người ở trên giường, đúng lúc bắt gặp nụ cười rực rỡ của Tô Lam. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!