“Vậy cô có thể yên tâm, giữa tôi và Tô Yên chỉ có tình cảm thầy trò, tuyệt đối sẽ không có gì khác, tôi vẫn còn chút đạo đức nghề nghiệp. Không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước!” Trịnh Hạo dùng giọng điệu cứng nhắc nói hết, sau đó dứt khoát bỏ đi.
rul
Tô Lam thấy có hơi hụt hẫng, dù sao cô hiểu rõ nhân phẩm của Trịnh Hạo, bây giờ nói thế thì đúng là khiến anh ta khó chấp nhận được. Nhưng vì em gái, hôm nay cô cần phải tiêm cho anh ta một mũi dự phòng. Cô thầm thở dài trong lòng, Tô Lam vừa quay đầu đã không khỏi nhíu mày, bởi vì cô đã nhìn thấy Tô Yên đang đứng trước hiên, hơn nữa trợn mắt nhìn cô với ảnh mắt phẫn nộ.
“Tô Yên? Em... Đến đây lúc nào?” Tô Lam ngạc nhiên hỏi một câu.
Rõ ràng vừa rồi cô ấy đã lên lầu, tại sao lại quay lại? Lúc này Tô Lam cảm thấy mình rất bất
lịch sự.
Tô Yên giơ tiền lẻ trong tay lên, tủi thân bật khóc nói: “Em biết gần đây tâm trạng chị không tốt, cãi nhau với ba mẹ, cho nên muốn ra ngoài mua cơm hải sản mà chị thích nhất cho chị, không ngờ rằng em lại nghe thấy chị nói với người em yêu nhất là đừng tiếp tận em.”
Nhìn thấy cảm xúc Tô Yên đang kích động, Tô Lam nhanh chóng đi lên giữ chặt tay cô ấy, giải thích: “Tô Yên, em nghe chị giải thích...”
Nhưng mà Tô Yên đang đắm chìm trong tốt đẹp của tình yêu sao có thể nghe cô giải thích, đẩy tay Tô Lam ra, giận dữ hét lên: “Chị muốn giải thích gì với em? Chị à, em không ngờ rằng chị lại ích kỷ như vậy, chị sợ Trịnh Hạo thích em thì sẽ không còn thích chị nữa đúng không?”
Tô Lam nghe cô ấy nói vớ vẩn như thế thì ngây người nhìn em gái: “Em đang nói gì vậy?”
“Em không ngờ rằng chị lại là người dối trá như vậy, rõ ràng chị đã nói với em là ngựa khôn không quay đầu ăn cỏ cũ, chị nói dối chị không có ý với Trịnh Hạo, vậy tại sao bây giờ chị lại muốn ngăn cản chúng em ở bên nhau?” Tô Yên hét to lên với cô. Tô Lam nghe vậy thì hơi ngây ra, nhanh chóng nói: “Chị không có cảm giác gì với Trịnh Hạo, nhưng mà không chứng tỏ em có thể yêu đương với anh ta, bây giờ em mới bao lớn? Em nên đặt hết suy nghĩ vào việc học, anh ta lớn hơn em tận mười mấy tuổi, giữa hai người có bao nhiêu vấn đề rất lớn em có biết không? Huống chi bây giờ em cũng chỉ là hứng thú nhất thời, em còn chẳng biết cuộc sống tương lai mà em muốn là như thế nào không?”
“Chị đừng lấy lý do đường hoàng này làm tấm chắn, em biết vì chị có anh rể nên chướng mắt Trịnh Hạo, bây giờ chị đã ly hôn với anh rể, chị lại nhớ đến Trịnh Hạo, cho nên chị sợ Trịnh Hạo thích em!” Tô Yên nói càng lúc càng nhanh rồi gần như hét lên.
Chát!
Tô Lam không thể nhịn được nữa, vung tay tát Tô Yên một cái.
“Chị đánh em?” Tô Yên che mặt, uất ức đến mức nước mắt lăn dài.
"Chị.” Tô Lam nhìn bàn tay còn đang run rẩy của mình, có hơi hối hận vì mình đã quá xúc động, cô vì em gái nhưng khi thấy thế này cô càng cảm thấy đau lòng hơn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!