Lúc này, mẹ Trần cụp mắt xuống, không dám nhìn vào ánh mắt của Trịnh Hạo: "Tôi chăm sóc con bé lâu như vậy rồi, cũng chưa từng gặp chồng con bé được mấy lần, bây giờ lại không liên lạc được, nghe nói... là ra nước ngoài giải quyết chuyện công việc rồi."
Nghe vậy, một người nhã nhặn như Trịnh Hạo cũng đột nhiên tức giận muốn đánh người: "Cô ấy đã sắp sinh rồi, anh ta còn muốn ra nước ngoài giải quyết công việc?"
Lúc này, cửa phòng sinh lại mở ra, một bác sĩ nữ cầm tài liệu và bút ra gọi: "Người nhà của Tô Lam ở đâu?"
Trịnh Hạo bước nhanh qua đó: "Bác sĩ, bây giờ tình hình cô ấy thế nào rồi?"
"Tình hình hiện tại không quá lạc quan, có điều chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, anh là chồng của cô ấy à? Cần người nhà ký tên ở đây." Bác sĩ đưa tài liệu và bút cho Trịnh Hạo.
Trịnh Hạo biết đây là quy định của bệnh viện, chỉ có người nhà mới có thể ký tên, nhưng bây giờ tình hình nguy cấp, anh ta cũng không lo được nhiều chuyện như vậy nữa, nên bèn nhận lấy ký tên của mình lên đó.
Sau khi ký xong, bác sĩ nhận lấy tài liệu rồi quay lại phòng sinh.
Sau đó chính là chờ đợi một thời gian dài, hai tiếng sau, bên trong vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Lúc này, đầu cầu thang xuất hiện vài bóng người, người đàn ông đi đằng trước mặc áo khoác lông dê màu đen đi mấy bước dài đã đến trước mặt mẹ Trần.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!