"Buổi tối ở trên núi lạnh như thế, cậu ngủ ở trên xe làm sao mà chịu được chứ? Còn nữa, trợ lý Lâm đầu?" Mẹ Trần cau mày nói.
"Hôm nay là cuối tuần, cháu cho trợ lý Lâm nghỉ rồi." Quan Triều Viễn nói.
"Cái gì? Là cậu tự mình lái xe lên núi sao?" Mẹ Trần giật mình nói.
"Dì đi nghỉ đi, sáng sớm ngày mai cháu sẽ về Giang Châu ngay" Quan Triều Viễn nói xong bèn đi ra khỏi biệt thự.
Sau đó là tiếng lẩm bẩm của mẹ Trần: "Cái cậu này, bình thường thì hung dữ với người ta như thế, thật ra trong lòng không buông được hay sao." Nói xong, bà ấy cũng trở về phòng đi ngủ.
Hiện giờ Tô Lam trượt tay, suýt nữa cái cốc đã rơi xuống đất.
Muộn như vậy rồi anh còn tới làm gì? Chẳng lẽ là muốn hỏi mẹ Trần về tình hình của cô? Nhưng đây là chuyện mà một cuộc điện thoại có thể giải quyết được, tại sao anh lại chạy tới chạy lui mấy trăm cây số?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!