Chẳng bao lâu sau, Tô Lam đã mang thai được gần bảy tháng, bụng cô càng ngày càng lớn, việc đi lại cũng càng trở nên nặng nề hơn.
Hiện tại cô có thể cảm nhận rõ ràng cử động của thai nhi, có thể nói cô đã bồi dưỡng được mối quan hệ sâu sắc với bé con trong bụng mình.
Đến giữa trưa hôm nay, mẹ Trần lên tầng báo tin rằng: "Mợ chủ, bà chủ đến thăm cháu!"
Nghe thấy vậy, Tô Lam khẽ nhíu mày.
Kể từ lần cuối cùng cố đến tỉnh thành để gặp mẹ của Quan Triều Viễn, người này vẫn chưa tự mình chịu xuất hiện.
Tuy rằng cô không thích Lục Trang Đài nhưng đó là mẹ của Quan Triều Viễn, hiện tại bọn họ cũng là quan hệ mẹ chồng con dâu, Tô Lam mặc quần áo vào rồi đi xuống tầng.
Khi Tô Lam đến phòng khách, Lục Trang Đài đã ngồi trên sô pha.
“Mẹ, mẹ đến rồi à?” Tô Lam đứng cúi đầu trước mặt Lục Trang Đài.
Ánh mắt của Lục Trang Đài nhìn bụng Tô Lam một hồi lâu, sau đó mới nhẹ giọng nói: "Ngồi xuống đi."
Tô Lam ngồi xuống, cảm nhận được sự thân thiện của Lục Trang Đài, ít nhất bây giờ trong mắt bà ấy đối với cô không còn sự thù địch hay chán ghét.