Nghe thấy vậy, Tô Lam trợn tròn mắt, đúng là anh có chuẩn bị mà đến, lần nào cô cũng đánh giá thấp anh, lần này cô lại không có đường để cãi.
“Nhưng... nhưng anh cũng phải để tôi liên lạc với họ chứ? Họ không gặp được tôi... chắc chắn sẽ dấy lên nghi ngờ” Dưới ánh mắt của Quan Triều Viễn, Tô Lam không hiểu sao chỉ trong chớp mắt mà cô đã đổi yêu cầu của mình từ việc rời khỏi đây thành liên lạc với mẹ và em gái là đủ rồi. Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi nói: “Được, nhưng hôm nay hơi muộn, sáng mai cô có thể gọi cho người nhà, cũng có thể gọi cho Kiều Tâm, nhưng phải có mặt mẹ Trần. Tô Lam, đừng giở trò quỷ với tôi nữa, nếu không họ sẽ sống rất thảm!”
Tô Lam biết chắc chắn anh có thể làm được, không nói đến cái khác, tìm người dọa mẹ với em gái thôi là họ đã không chịu nổi. Về phần Kiều Tâm, nếu đuổi việc cô ấy thì cuộc sống của cô ấy sẽ rơi vào khó khăn.
Tô Lam biết, cho dù nói với họ tình hình của cô, họ cũng không giúp được gì cho cô, hơn nữa còn khiến họ bị liên lụy.
Đảo mắt nhìn quanh căn phòng trước mắt, Tô Lam chợt đổi ý.
Chẳng phải sống ở đây mấy tháng sao? Môi trường ở đây lại tốt, có người chăm sóc, không khí trong núi cũng rất có lợi cho phụ nữ có thai, cớ gì mà cô không ở chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!