Chắc là anh muốn giam lỏng cô ở đây? Cô ở tỉnh thành không nghe lời, chạy loạn khắp nơi, đưa cô đến ở đây sống, cho dù cô muốn chạy một mình cũng không xuống núi được.
Lúc này, Tô Lam không khỏi toát mồ hôi lạnh sau lưng. Con người Quan Triều Viễn thật đáng sợ. Ở đây cả ngày cũng không nhìn thấy ai trên núi, có lẽ anh muốn giết cô cũng rất dễ dàng.
Lâm Minh mở cửa xe cho Tô Lam, nhưng Tô Lam không chịu xuống.
Quan Triều Viễn đứng trên đá xanh cũng bước tới giữ cửa xe, lạnh lùng nói: “Xuống xe!”
“Tôi không.” Tô Lam còn chưa kịp nói xong, chỉ cảm thấy cổ tay thắt chặt, tay cô đã bị anh nắm lấy kéo xuống xe.
“Anh buông tôi ra.” Tiếng Tô Lam gào thét, Quan Triều Viễn đưa cô dẫn vào biệt thự.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!