Chương 869
“Con phải nghĩ cách giải quyết ngay đi, giá cổ phiếu vẫn còn đang giảm tiếp đấy. Không được để danh dự của nhà họ Mộ Dung chúng ta ảnh hưởng chút nào đâu.”
Mộ Dung Thụy nói như đang ra lệnh.
“Vâng.”
“Có thể tận dụng luôn chuyện Vân Vân tự sát để cứu vãn được phần nào, còn cách làm cụ thể thì chắc không cần bố dạy cho con đâu nhỉ?”
“Con biết phải làm gì rồi.”
“Vậy con đi làm đi.” Mộ Dung Thụy nói xong thì rời đi.
Mộ Dung Dịch quay lại phòng bệnh.
“Công ty có việc nên anh phải về đó trước, em nghỉ ngơi đi.”
Nghe xong câu nói đó, Vương Vãn Hương là người đầu tiên mất hứng.
“A Dịch, Vân Vân vẫn còn đang nằm viện đấy, chuyện ở công ty quan trọng hơn cả Vân Vân cơ à?”
“Mẹ, mẹ để anh ấy đi đi, hôm qua xảy ra chuyện như vậy, hôm nay ở công ty chắc sẽ có nhiều việc lắm đấy.”
Tô Nhược Vân ra vẻ rất hiểu chuyện.
“Anh Dịch, em không nghĩ quẩn gì đâu, em sẽ tỉnh táo lại.”
“Ừ, em nghỉ ngơi cho tốt vào.” Mộ Dung Dịch cũng rời đi.
Bởi vì công ty rượu ở nhà cũng có chuyện nên một lúc sau Tô Khôn cũng rời đi.
Trong phòng bệnh chỉ còn lại Vương Vãn Hương và Tô Nhược Vân.
“Vân Vân, con làm mẹ sợ quá! Sau này con đừng có làm mấy chuyện dại dột như vậy nữa!”
“Mẹ yên tâm đi, con có chừng mực mà.”
Vẻ mặt Tô Nhược Vân lộ rõ vẻ mệt mỏi.
“Vân Vân, con nói thử xem, liệu A Dịch có tin lời con không? Sao mẹ cứ có cảm giác là nó sẽ nghi ngờ con vậy?”
“Không muốn tin thì cũng phải tin thôi, bây giờ hai chúng con đang ngồi chung thuyền rồi, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.”
Tô Nhược Vân cười khổ.
“Đoán chừng bây giờ cổ phiếu của Quốc tế Nghệ Tân đang mất giá rồi, bây giờ họ phải nghĩ cách giải quyết ngay và luôn, mà cách giải quyết duy nhất là tin lời con nói, đẩy hết mọi tội lỗi lên đầu Tô Lam.”