Chương 662
Tô Lam chuẩn bị xong thì ra khỏi phòng tảm.
Quan Triều Viễn vẫn ngoan ngoãn cởi quần áo ướt ra rồi vào bồn tắm.
Tô Lam ngồi trên giường trong phòng ngủ.
“Tô Lam!”
Đột nhiên trong phòng tắm truyền đến tiếng gọi của Quan Triều Viễn.
“Chuyện gì?”
“Không có gì”
Một lúc sau.
“Tô Lam!” Quan Triều Viễn lại gọi.
“Chuyện gì?”
“Không có gì?
Cách một lúc là Quan Triều Viễn lại gọi Tô Lam, cứ thể gọi đi gọi lại bảy tám lần, lần nào cũng là không có gì”.
Tô Lam không biết Quan Triều Viễn bị làm sao.
“Tô Lam!”
Lại mấy phút trôi qua, Quan Triều Viễn gọi tiếp, nhưng lần này không nghe thấy Tô Lam đáp lại.
“Tô Lam!” Anh tiếp tục gọi lớn hơn.
Vẫn không có tiếng đáp lại.
Quan Triều Viễn nhanh chóng ra khỏi bồn, mở cửa phòng tắm, kết quả không thấy Tô Lam trong phòng ngủ.
“Tô Lam!”
Lúc này, cạch một tiếng, cửa mở ra.
Tô Lam đang bưng một bát canh gừng.
Vừa vào cửa, Tô Lam đã thấy Quan Triều Viễn trần như nhộng đứng ở giữa phòng ngủ, cô cũng giật cả mình.
Cả hai bỗng chốc sững sờ.
Quan Triều Viễn phản ứng lại, nhanh chóng chạy vào phòng tắm.