Chương 564
Dì Phương lấy hết dũng cảm, đi ra.
Sắc mặt Quan Triều Viễn vẫn cực kỳ khó coi.
Anh liếc nhìn dì Phương.
“Biết điều thì tránh xa tôi một chút!” Dì Phương lập tức dừng chân lại.
Rốt cuộc có nên đưa bức thư cho anh không? “Lời tôi nói, di không nghe thấy sao? Cút xa một chút!” Quan Triều Viễn lại gầm lên! Mặc dù lúc này anh cũng không biết mình muốn làm gì, nhưng anh thật sự rất ghét có người xuất hiện trước mặt mình lúc này!
Dì Phương hít sâu một hơi.
“Ông, ông chủ, khi phu nhân ra ngoài, có giao cho tôi một bức thư, nói là tối nay nếu mà cậu về nhà, thì tôi đưa cho cậu.”
Dì Phương vẫn quyết định nói cho Quan Triều Viễn , dù sao, rất ít khi Tô Lam có chuyện nhờ bà.
“Cái gì?”
Đang tức giận, Quan Triều Viễn không hề có kiên nhẫn nghe dì Phương nói chuyện.
đủ ý như thế, không có lời nào thừa thãi.
Quan Triều Viễn cầm bức thư kia, cảm thấy cả người cứng đờ, ngây người đứng tại chỗ.
Cô nói cô đã yêu anh?
Anh không dám tin tưởng, dụi mắt mình, lại nhìn bức thư lần nữa, chữ không hề thay đổi.
Anh lại ngẩng đầu nhìn lên cửa phòng ngủ.
Người phụ nữ này nói cô đã yêu anh?
Quan Triều Viễn nhanh chóng đi tới cửa phòng của dì Phương, gõ mạnh cửa.
Dì Phương mở cửa liền nhìn thấy Quan Triều Viễn mặt mày ngơ ngác.
“Ông chủ…”
“Những thứ này thật sự là Tô Lam đưa cho dì sao?”
Dì Phương gật đầu.
“Phu nhân đưa cho tôi trước khi đến lễ trao giải, nói là tối nay khi cậu về thì đưa cho cậu”
“Cô ấy còn nói gì nữa không?”
Dì Phương lắc đầu, bà không hề biết trong thư viết gì.